*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Há Cảo vội vàng đem cửa phòng khóa trong lại.
“Thật là đáng sợ. Bên ngoài có một mụ phù thủy”
Cậu bị giật mình, chạy mau trở về phòng khách. Cậu trèo.
lên trên ghế sa lon cầm cái chăn nhỏ che kín cả người.
Bánh Bao nghỉ ngờ đi tới cửa nhà. Cậu đứng ở trên ghế nhìn ra bên ngoài. Ngoài mấy cô gái xinh đẹp bên ngoài, cậu không nhìn thấy người khác.
“Ai?”
“Em cảm thấy là Lê Thu tới” Há Cảo run lẩy bẩy.
Màn Thầu vội vàng mở máy vi tính ra, camera gắn ở ngoài cửa chỉ cần mở ra là có thể thấy rõ ràng.
Trong video, một người phụ nữ mặc bộ quần áo màu đen, khăn trùm đầu đen che hết khuôn mặt chỉ lộ ra một đôi mắt bên ngoài còn toàn thân đều kín mít.
Màn Thầu tải bức ảnh xuống trực tiếp dùng bức ảnh chỉ lộ đôi mắt tiến hành nhận dạng danh tính.
Các con số trên màn hình nhảy nhót: từ 1% chạy tới 99% lại chạy xuống 1% ở trên màn ảnh nhấp nháy.
Con số dừng ở 20%.
“Không phải Lê Thu?” Ba đứa nhỏ nghỉ ngờ cau mày.
Nếu như không phải là Lê Thu vậy thì càng đáng sợ.
Dù sao bọn họ xung quanh chỗ nào cũng nguy hiểm. Bây giờ còn xuất hiện người mà bọn nó không biết là ai. Bọn nó mà chết thật sự đều không biết vì sao.
“Chúng ta cần nói với ông chú chuyện này” Há Cảo không hề suy nghĩ nói.
“Ông chú sẽ không để ý mấy chuyện này của chúng ta”
Màn Thầu lạnh lùng nói, đôi tay nhỏ bé béo tròn ở trên bàn phím điên cuồng gõ: “Em cảm thấy chính là Lê Thu”
Nếu đối với hệ thống nhận diện nghỉ ngờ, không thể làm gì khác hơn là tiến hành giám định thủ công.
Cậu đem đôi đồng tử phóng to ra cùng tấm hình Lê Thu tự mình so sánh.
“Có chút giống đúng không? Đầu là mắt một mít”
Nghe thấy câu nói này, Bánh Bao cùng Há Cảo đều tiến tới trước màn hình máy tính.
“Nhưng là nơi này lại có cái mụn ruồi?” Há Cảo mắt tinh, cậu chú ý tới mi mắt bên dưới người phụ nữ đeo khẩu trang kín mít có một nốt ruồi đen bé.
Trong công ty.
Vũ Vân Hân vừa mới đem xe lái vào bãi đậu xe, đột nhiên thấy một tờ quảng cáo từ trên trời bay xuống, rơi ngay xuống chỗ cửa sổ xe của cô.
Cũng dám đến công ty?
Thả xuống từ tầng quá cao sức cản của gió sẽ ảnh hưởng tới vị trí tờ giấy bay xuống.
Vũ Vân Hân nhìn về phía tầng thứ bảy trở xuống, chỉ có tầng ba là cửa sổ đang mở.
Cho nên người thả tờ giấy này nhất định ở tầng ba!
Đúng lúc cô muốn ăn mì thịt bò.
Vừa ăn bữa sáng vừa điều tra, ăn no bụng rồi làm việc mới có hiệu quả.
Vũ Vân Hân đi vào thang máy trực tiếp đi tầng ba.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT