"Đừng lo, tôi bao nuôi cậu thì cậu đừng nghĩ nhiều, tôi dễ tính lắm, cậu cứ tập trung nỗ lực công tác lên làm ảnh đế là được." Bạch Thanh Sầm nói: "Tôi tìm vài đoàn phim, không cần thử vai, không phải vai chính nhưng nhân vật cũng không tồi, tôi tìm người xem qua hết rồi."
"Còn có mấy show thực tế nữa, một cái là dã ngoại cầu sinh, thêm hai cái làm khách mời biểu diễn, ba ngày nữa vào đoàn phim là vừa."
Bạch Thanh Sầm không ngụp lặn trong giới showbiz, nhưng mà tài nguyên giới giải trí nằm trong lòng bàn tay anh chỉ đều có tốt nhất, không có tốt hơn.
Hạ Văn Miên nghe Bạch Thanh Sầm xếp lịch, thật nhiều, cũng thật phong phú.
Nhưng mà...
Hạ Văn Miên hỏi thử: "Lịch làm việc năm nay của tôi đây à?"
"Không phải, nửa tháng này đấy."
"..."
Bộ tôi không phải người hả anh kia?
Ánh mắt Hạ Văn Miên đầy oán niệm, đến Bạch Thanh Sầm cũng thấy kì lạ, anh hỏi: "Có vấn đề sao?"
Ừ vấn đề lớn đó được chưa.
Hạ Văn Miên ho nhẹ: "Lịch kín quá, tôi sợ theo không kịp."
"Làm gì có, cậu nhìn này, ba giờ chiều vào đoàn, chín giờ quay xong, chuyển qua đoàn khác quay từ chín giờ rưỡi đến ba giờ sáng, tiếp theo làm show trực tiếp từ ba giờ sáng đến 12 giờ trưa..."
Bạch Thanh Sầm đem toàn bộ thời gian tính toán lại một lần, tính lên tính xuống còn thừa không ít thời gian rảnh ấy chứ. .
ngôn tình tổng tàiHạ Văn Miên: "Không, không có vấn đề?"
"Không có mà." Bạch Thanh Sầm lật bản lịch trình xem lại từ đầu, hoàn hảo đến từng chi tiết, vài lịch còn phải tính bằng giây.
Nhưng mà, nhìn kỹ xem.
Bạch Thanh Sầm cũng mơ hồ cảm thấy quái quái chỗ nào.
À... hình như anh không tính thời gian nghỉ ngơi cho Hạ Văn Miên.
Cả nửa tháng đều thế này.
Con người có thể kiên trì thức trắng nửa tháng được không nhỉ?
Bạch Thanh Sầm chầm chậm nhíu mày.
"Để tôi nới lỏng lại thời gian lịch trình." Thế này thì không được thật, khéo lại chết cái mạng.
"Được rồi."
"Vào thu âm đi."
"Ừ."
Làm một kim chủ đủ tư cách số một, vào lúc chim hoàng yến đang say sưa hót líu lo, anh phải ngồi chờ ở bên ngoài hoặc phòng nghỉ, tới lúc còn vỗ tay hoan hô khen hoàng yến xướng êm tai quá.
Bạch Thanh Sầm ngồi ở một bên chơi điện thoại.
Bọn họ còn đang thử âm trong phòng thu, chưa hát hò gì.
Bạch Thanh Sầm tải trò chơi mới, game thẻ bài, khá giống game nuôi nhân vật.
Dạo này anh mê mấy trò như vậy.
Một tài khoản nuôi được tối đa bảy nhân vật, lại còn có thể mua skin cho nhân vật, có loại miễn phí có loại tốn tiền, nhưng mà miễn phí thì tốn thời gian, phải vượt ải tích từng đồng vàng mới mua được.
Bạch Thanh Sầm rảnh lắm mà tích với chả góp.
Vậy nên anh nạp mấy ngàn đồng vào.
Sau đó mở rút thăm ra rút skin.
Rút hết thì lại nạp vào.
Cả trò chơi có 21 nhân vật, Bạch Thanh Sầm mở hết skin của 7 nhân vật thì anh mở tiếp tài khoản khác, vừa rút vừa nạp, anh lại mở thêm tài khoản thứ ba.
Mở xong sạch skin nhân vật, anh xóa game.
Bạch Thanh Sầm nghĩ, cái trò gì mà chán.
Cũng may Hạ Văn Miên mới điều chỉnh thử âm xong, bây giờ bắt đầu thu âm, Bạch Thanh Sầm mới không tải trò khác về nữa.
Giọng Hạ Văn Miên rất êm, không trầm quá cũng không cao quá, rơi vào quãng giọng nam trung, dù sao thì nghe cậu nói chuyện cũng cảm thấy thoải mái.
Bạch Thanh Sầm cảm giác Hạ Văn Miên hát cũng sẽ rất êm tai, mà anh chỉ suy đoán chứ không xác định.
Nhưng ngay từ giây phút Hạ Văn Miên cất giọng hát câu đầu tiên, Bạch Thanh Sầm liền xác định, anh đoán không sai, Hạ Văn Miên hát thực sự là rất êm tai.
Dưỡng chim hoàng yến cũng là một loại đầu tư, đánh giá từ đoạn mở đầu này, về sau Hạ Văn Miên chắc chắc sẽ nổi tiếng.
Chờ Hạ Văn Miên thu âm xong, Bạch Thanh Sầm về cùng với cậu, tiễn người về đến nhà rồi anh mới về.
Mấy ngày sau, công tác của Hạ Văn Miên dần đi vào quỹ đạo, trừ mấy show thực tế, đến các nhãn hàng lớn cũng dần tìm tới cửa.
Người đại diện của Hạ Văn Miên cũng ngơ ngác.
Nghệ sĩ của tui đã lén làm cái gì mà ngay cả tui cũng không biết?!
Đại diện vội gọi Hạ Văn Miên đến, "Mấy hãng này đều tầm cỡ quốc tế cả, nhiều nghệ sĩ nổi danh họ còn không thèm, sao bọn họ lại chủ động tìm tôi ký hợp đồng trực tiếp? Hạ Văn Miên cậu thành thật nói mau, cậu đã làm gì rồi?"
Nhãn hàng muốn ký hợp đồng thì phải liên lạc với người đại diện trước, xác định chắc chắn về sau rồi mới thông báo cậu để ký, vì vậy hắn ta hỏi cậu, cậu mới biết vụ này.
Bắt thương hiệu quốc tế ký hợp đồng với cậu, không cần nghĩ cũng biết đó là ai.
Hạ Văn Miên nói: "Hẳn là của Bạch tổng."
Bạch Thanh Sầm cũng không quan tâm vì sao thương hiệu tầm cỡ quốc tế lại coi trọng một diễn viên tép riu mới xuất đạo là cậu đây.
Đại diện vốn nghĩ cậu leo lên được phú ông phú bà quyền cao chức trọng, ai ngờ cậu lại nói ra cái tên không ai biết, hắn ngẩn ra, hỏi: "Bạch tổng? Bạch tổng nào?"
"Bạch Thanh..."
"Thôi được rồi, Bạch tổng gì cũng không phải Bạch tổng tỷ phú lớn nhất nước A, Bạch tổng nào tôi không quan tâm, nói chung mấy cái đại ngôn này cậu làm không nổi đâu, tôi đưa cho tiền bối cậu, cho bọn họ nhận mấy hợp đồng đại ngôn này trước, chờ cậu làm việc vài năm nữa, có tiếng rồi, tôi lấy hợp đồng về cho cậu, có được không?"
Hạ Văn Miên nhấp môi, người đại diện gọi cậu đến, chắc chắn là vì nhãn hàng chỉ tên điểm mặt yêu cầu cậu, không thì hắn đã chẳng phí công kêu cậu tới, giờ thì mua may trước mặt cậu đòi cướp đại ngôn...
Chắc hẳn người đại diện không biết tên tuổi Bạch tổng, nghĩ anh ấy không điều khiển hợp đồng được, nên định lén đưa hợp đồng cho mấy nghệ sĩ hắn ta nâng.
Mà Bạch Thanh Sầm không phải tỷ phú giàu nhất nước A thật.
Hạ Văn Miên băn khoăn không biết có nên nói cho người đại diện, rằng Bạch tổng kia chính là con trai của tỷ phú giàu nhất nước A.
Hiện tại trong giới thương trường, Bạch tổng duy nhất nổi danh là cha của Bạch Thanh Sầm, người đại diện đinh ninh cậu trèo không tới chỗ ông, vậy mới dám ngang ngược không kiêng nể gì.
Nhưng... Bạch tổng nhỏ vẫn là Bạch tổng mà.
Hạ Văn Miên lắc đầu, cậu thấy như hắn ta đang tự đào hố chôn mình.
Hạ Văn Miên nói: "Anh làm như vậy, Bạch tổng sẽ không đồng ý."
"Bạch tổng ở đâu ra, cậu đừng lừa..."
"Bạch Thanh Sầm." Hạ Văn Miên ngắt lời hắn, "Bạch tổng."
"Há, Bạch Thanh Sầm? Tên này chưa nghe bao..." Vừa nói, biểu tình cười nhạo trên mặt người đại diện chợt cứng lại, giống như nghĩ đến chuyện gì ghê gớm lắm, "Cậu nói, là Bạch Thanh Sầm?"
Nếu là Bạch tổng con này thì có thể thật, hắn cẩn thận hỏi: "Cậu với cậu ta có quan hệ gì?"
"Bao dưỡng."
Người đại diện sửng sốt, khinh khỉnh nhìn Hạ Văn Miên, "Không ngờ chuyện bỉ ổi vậy mà cậu cư nhiên dám làm, ra đường đừng có mà mở mồm ra là nghệ sĩ của tôi, mất mặt."
Hạ Văn Miên nhướng mày, mâu thuẫn giữa cậu và người đại diện đã kéo dài từ lúc cậu bắt đầu ký hợp đồng đến khi cậu túm đầu hắn đánh một trận.
Hạ Văn Miên cũng biết sau khi ký hợp đồng sẽ bị hắn táy máy bên trong, cậu cũng không thấy có vấn đề gì cả, nhưng gã nói chuyện khó nghe, Hạ Văn Miên không tính nhịn, thời điểm cậu đang định vung tay động thủ, cửa mở.
Bạch Thanh Sầm chậm rãi bước vào, liếc nhìn gã đàn ông ngồi sau bàn, lạnh giọng hỏi: "Bị tôi bao nuôi rất mất mặt à?"
Người đại diện không biết Bạch Thanh Sầm, nhưng gã biết khuôn mặt này, gã vội vàng đứng dậy, nói: "Nào có, đấy là vinh hạnh ấy chứ, mới này chúng tôi còn bàn chuyện đại diện nhãn hàng đây, chắc là ngài Bạch đưa nhỉ, vừa lúc có ngài Bạch đây, về đại ngôn cậu cứ bình tĩnh nói lại với ngài ấy đi, cậu còn là người mới, nhận nhiều đại ngôn quá không tốt, đến lúc bị dân mạng mắng chửi sẽ ảnh hưởng đến tâm lý."
"Cậu là nghệ sĩ dưới trướng của tôi, tôi cũng nghĩ cho cái thanh danh cậu thôi."
Hắn ta cười cười, lời nói lại mang tính uy hiếp.
Hạ Văn Miên cũng thấy cậu nhận hợp đồng sẽ bị mắng, dù sao toàn là nhãn hàng nghệ sĩ lớn bé bỏng mắt tranh giành cứ thế rơi hết vào một tân binh nhỏ bé như cậu, người ngoài không nhìn vào cũng khẳng định có vấn đề.
Nhưng... bị uy hiếp bỏ hợp đồng đại ngôn cũng chẳng vui vẻ gì.
"Nghệ sĩ dưới trướng?" Bạch Thanh Sầm hỏi: "Cậu ký hợp đồng cá nhân với ông ta à?"
Hạ Văn Miên lắc đầu: "Không, tôi ký hợp đồng công ty, công ty phân phối tôi qua ông ấy."
Người đại diện nghe thấy có điều gì không đúng, vội vàng chêm tiếp một câu: "Thế là nghệ sĩ dưới trướng tôi còn gì, trong công ty chúng tôi không thể đổi người đại diện bậy bạ được, bằng không thì loạn hết."
"Không sao, hiện tại công ty cho phép." Bạch Thanh Sầm nói, "Ngày mai khỏi cần tới."
Ý gì đây? Nụ cười lấy lòng trên mặt tên đại diện có chút không nhịn được, "Ý ngài Bạch là sao ạ? Công ty chúng tôi có nhiều quy định nghiêm ngặt, xin ngài Bạch đừng..."
Bạch Thanh Sầm quơ quơ sấp hợp đồng nóng hổi trên tay, nhẹ nhàng nói: "Tôi vừa thu mua quý công ty 70% cổ quyền, đương là cổ đông lớn nhất của của quý công ty đây, nửa tiếng trước ông đã bị đuổi việc."
"Người của tôi, người đại diện kiểu gì, đại diện cho nhãn hàng nào, là do ý tôi quyết, hiểu không?"
Bạch Thanh Sầm lười nói nhiều, chuyện gì cần giải quyết bằng tiền thì cứ quyết định vậy đi, anh không muốn dài dòng.
Hạ Văn Miên cứ nghĩ ở chung đã mấy ngày, cậu đã thông thấu cách hành sự của Bạch Thanh Sầm, lúc nãy nhìn tình huống cậu còn tưởng tượng được Bạch Thanh Sầm sẽ giải quyết như thế nào.
Các loại kịch bản sảng văn vả mặt bôm bốp cậu đều não bổ cải biến, đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về, có chết cậu cũng không nghĩ được Bạch Thanh Sầm lại mua cả công ty rồi lấy danh nghĩa công ty đuổi việc hắn ta..
Hừm... Hạ Văn Miên rơi trầm tư, hay là do cậu nghèo quá nên trí tưởng tượng bị kém phát triển?
Người đại diện sau khi nghe Bạch Thanh Sầm nói xong liền hoảng loạn kinh hãi tột độ, gã còn mấy tiểu hoa với tiểu sinh mới nổi, đang chực chờ đổi đời thì sao có thể bỏ đi dễ dàng như thế được.
Người đại diện vội vàng bình tĩnh lại nói: "Ngài Bạch à, tôi không nhằm vào Hạ Văn Miên thật, tôi chỉ lo lắng thôi, tầm cậu ta mà ký đại ngôn xa xỉ thế này chắc chắn sẽ bị tế sống."
Bạch Thanh Sầm cắt ngang: "Không phải đại ngôn."
"Sao ạ?"
"Tôi kiểm kê từ lúc Hạ Văn Miên ký hợp đồng đến nay, đa số các hạng mục hợp tác của Hạ Văn Miên đều bị ông kiếm cớ chuyển cho nghệ sĩ khác, còn lại thì ông từ chối, tóm lại không đàng hoàng mang cho cậu ấy, nếu không thích làm việc, liền trực tiếp rời công ty không phải tốt hay sao."
Bạch Thanh Sầm thực ra rất bênh người của mình, lúc trước anh cũng tò mò, diện mạo Hạ Văn Miên đẹp như vậy, với nhan sắc như vậy thì dù có ở giới giải trí thì cũng phải nằm trong hạng cao, lúc mới xuất đạo cũng có một video khá nổi, nhưng cuối cùng trên mạng lại không hề có thông tin.
Cái này mà không bình thường thì là gì?
Dĩ vãng dơ dáy dễ gì dấu giếm, điều duy nhất có thể giải thích là do không đàng hoàng nâng đỡ tạo nhiệt độ.
Cho người đi tra, tư liệu thu được nói rõ, cũng có người tìm Hạ Văn Miên hợp tác đấy, nhưng mà dù là chuyện gì, đều tại hắn đứng ra đại diện, có đại diện chặn đầu như vậy, Hạ Văn Miên khó mà nổi.
Người đại diện nói: "Ngài Bạch nói vậy là khum đúng, tôi đối xử bình đẳng với mọi nghệ sĩ."
Bạch Thanh Sầm không cần thiết phải cãi cọ với hắn ta làm gì, chuyện đã thành kết cục đã định, anh không có khả năng buông tha đối phương, huống gì hắn không chỉ nhằm vào mỗi Hạ Văn Miên.
Thủ đoạn này xài cho người hiệu quả phi thường, ý chính là nghịch ta thì chết thuận ta thì sống, nhiều người mới bị gã hại phải bỏ nghề.
Kế hoạch trở thành tổng tài công ty bước thứ nhất: xử lý con sâu làm rầu nồi canh.
Bạch Thanh Sầm nói: "Ông lợi dụng chức quyền công khai đấu giá tài nguyên của Hạ Văn Miên, tổn thất trong đó sẽ được luật sư của tôi sẽ bàn bạc chi tiết với ông, cộng thêm những hành vi trái pháp luật ông đã làm lúc tại chức cũng sẽ được thảo luận lại với luật sư, nói chung là, cút ra nhanh đi, nhìn ông tôi thấy phiền."
Nói xong, Bạch Thanh Sầm kém Hạ Văn Miên quay đầu đi mất.
Nửa con mắt cũng không thèm cho tên đại diện.
Đã xấu còn đóng vai ác.
Hạ Văn Miên sở dĩ đắc tội đối phương, là bởi vì lúc ở bãi đỗ xe công ty phát hiện tên kia xàm sỡ định giở trò đồi bại với nữ nghệ sĩ, cậu đem hắn ta đánh cho một trận, bắt đầu kết thù.
Sau này Hạ Văn Miên ký hợp đồng, công ty cử người đại diện cũng không phải hắn, nhưng hắn đứng ra muốn tiếp nhận cậu, vì vậy về sau hắn mới liên tiếp trả thù cậu.
Bạch Thanh Sầm khinh thường loại thủ đoạn này, đồng thời cũng chán ghét loại người đi xài cái thủ đoạn dơ bẩn ấy.
Tới thời điểm này, Hạ Văn Miên vẫn cúi đầu nhìn tay mình, có vẻ Bạch Thanh Sầm chỉ vô tình nắm tay cậu, nhưng mà tay cậu lớn hơn Bạch Thanh Sầm một chút.
Rõ ràng là Bạch Thanh Sầm kéo cậu, thoạt nhìn trông lại giống cậu nắm tay Bạch Thanh Sầm.
Lúc này, Hạ Văn Miên mới có cảm giác chính mình là chim hoàng yến bé bỏng.
Cái loại hành động đóng phim thu âm quay show nửa tháng này, đó không phải là việc làm của chim hoàng yến đâu!
Hạ Văn Miên đi làm mà tinh thần trống rỗng —— mệt.
Hạ Văn Miên đi theo Bạch Thanh Sầm một đường tới dưới lầu, cậu hỏi: "Bạch tổng, giờ chúng ta đi đâu?"
"Tiễn cậu về." Bạch Thanh Sần nói: "Người đại diện mới của cậu là Aminse, tôi gửi cậu cách liên lạc, rảnh thì tâm sự nhiều chút."
Bàn giao xong hết công việc, Hạ Văn Miên nhẹ giọng đáp: "Được."
Kể từ lúc bao dưỡng Hạ Văn Miên, Bạch Thanh Sầm luôn tìm tài nguyên cho cậu, có khi còn không rảnh lo bản thân.
Tuy rằng anh tìm tài nguyên đều là thấy đạo diễn nào lọt con mắt thì liên hệ hoặc gọi đài truyền cho cậu đi quay show chụp hình gì đó..
Nhưng đấy là nhờ anh ở bên trong giật dây mới đạt hiệu suất như vậy, không thì vào rừng mơ mà bắt con tưởng bở nhé.
Chạy đi chạy lại mấy ngày, Bạch Thanh Sầm thấy so với đi làm còn mệt hơn, mà thật lâu rồi anh chưa stream, bèn chuyên chú bày dọn cả ngày để tiếp tục phát triển sự nghiệp streamer ẩm thực.
Kênh stream vừa mở, các fan canh cổng đã nổ bùm bùm.
[Á a a a! Cái tên tra nam bội bạc phụ tình này! Đã nửa tháng rồi đó! Nửa tháng đó! Vì sao bây giờ anh mới quay về xem mẹ con chúng tôi!]
[Chào Bạch Bạch đã lâu không gặp nhá, hôm nay làm món gì vậy?]
[Anh hai còn rút thưởng không dị, cái loại 1tr trở lên ấy.]
Bạch Thanh Sầm chào hỏi: "Lâu rồi chưa gặp, dạo này hơi bận, rảnh rỗi một chút mới vào thăm mọi người."
[Bận hả? Bận cái gì? Tưởng nói anh giàu, không cần làm việc mà chỉ nằm hưởng thụ mà? Sao giờ lại bận?]
[Ây da, tạo hình thôi, dạo này á, dạng tạo hình của anh trai khó đu thật nhỉ.]
Bạch Thanh Sầm khinh thường việc đi giải thích thân phận mình cho người khác, dù sao bọn họ có nghi ngờ anh đi chăng nữa thì tiền vẫn rót vào túi anh đều đều.
Bạch Thanh Sầm mở hai cái rút thưởng hai triệu, tiện tay cấm mấy người vừa nãy tham gia.
[Á đậu má mày cười đái! Nhảy!!! Nhảy đi!!! Sao không nhảy nữa! Nhảy vui ha ha? Nhìn hai triệu chảy nước bọt không?]
[Ha ha, nghi ngờ Bạch Bạch cơ đấy, tháo cái khung 'vận may cá chép' xuống đã nhé, liếm được tiền anh hai đợt trước giờ mày vô ngựa bà lại hả? Làm khùng làm điên tao nhồi cho cục gạch giờ.]
[Y á! Lúc lấy tiền không nói được tiếng nào cho mát lòng mát dạ, có tí chuyện thì mặt lật như cái bánh tráng, nhìn là ngứa con mắt.]
Bạch Thanh Sầm lại giải thích: [Dạo này tập dưỡng minh tinh nhỏ, đang chạy tài nguyên cho cậu ấy.]
[???? Thế giới của kẻ có tiền đây sao?]
[Nuôi... Đjt! Nuôi anh nè, nuôi anh nè Bạch Bạch! Anh đẹp trai ăn ít cơ bắp sáu muối cuồn cuộn, không phá không ồn là cục cưng của em đây!]
[Đúng là hên ghê ha.]
Bạch Thanh Sầm cắt khoai tây, ngẩng lên vừa lúc nhìn thấy bình luận ôm đùi cầu bao nuôi cả màn hình.
"Không được, tôi dưỡng một người là mệt lắm rồi." Kể từ lúc bao dưỡng Hạ Văn Miên, đời sống sinh hoạt của Bạch Thanh Sầm nhìn mắt thường cũng đã biến hóa rõ rệt.
Mỗi ngày bận kín lịch, may mà Hạ Văn Miên càng ngày càng nổi, nỗ lực cuối cùng đã được báo đáp, tuy còn chưa đêm mức siêu sao, nhưng nhìn nghệ sĩ mình nuôi dưỡng càng ngày càng đi lên, anh cũng thấy vui lây.
__________
Mn ơi hôm này trục trặc kỹ thuật hơi nhiều nên ko post full c11 đc:))). Bản thô thì tôi có hết r đây nhưng mà 2 3 ngày post liên tục vậy thì tôi cũng thấy kì nên ko post nx 😿
. GIỜ CÓ AI ĐỌC THÌ CMT TÔI TÔI POST LUÔN PHẦN SAU CŨNG ĐC KO THÌ CHỜ NGÀY MAI NHÉ._________HÔM QUA BÚN ĐẬU BỊ TRỤC TRẶC NÊN CHỈ DÁM UP 1/3 CHO MỌI NGƯỜI, BÂY GIỜ BÚN ĐẬU UPDATE TOÀN BỘ CHƯƠNG RỒI NHÉ! CHƯƠNG NÀY KHÁ DÀI, HƠN 3K CHỮ LẬN. CÓ THỂ VỀ SAU CHÚNG MÌNH SẼ CHẠY KPI 2NGÀY/CHƯƠNG NÊN MONG CÁC BẠN THÔNG CẢM 🥺
__________
Trúc xinh trúc đứng đầu đìnhCái mặt em như cái mu lz mà còn repost, chuyển ver thì anh triệu hồi Cẩm Lan Sục lên chơi với em nhé ❤