Hắc Lân Yêu Mãng một bên quan sát cuộc chiến, nó rất phiền muộn, cảm giác như không ai để ý tới nó vậy. Bắc Tiểu Lục không cho nó tham
chiến, nó buồn chán một bên theo dõi. Lúc đầu có người còn nhìn qua nó,
không biết tại sao nó chỉ đứng một chỗ. Dần dần, do hai người Bắc Tiểu
Lục và Triệu Phong đánh nhau hấp dẫn bọn họ, Hắc Lân Yêu mãng tự động bị xem nhẹ, rốt cuộc không ai thèm để ý nó.
Thanh niên tử y, một bên ẩn hình, một bên ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua Hắc Lân Yêu Mang. Sau
khi xác định tên này không có ý định xuất thủ, mới tập trung vào Bắc
Tiểu Lục.
Dư ba đánh nhau của hai người Bắc Tiểu Lục quá mạnh mẽ, Triệu Phong kiếm pháp xử lý quá thuần thục, đều có toan tính và dứt
khoát. Có thể thấy được y cũng không phải loại đơn giản.
Triệu
Phong càng đánh càng ác liệt, đừng nhìn hắn đang có vẻ áp chế Bắc Tiểu
Lục, ngược lại chính hắn mới cảm thấy áp lực. Bởi vì dù hắn có ra chiêu
như nào, Bắc Tiểu Lục cũng thanh thoát phá chiêu được. Triệu Phong cũng
không ngu ngốc, hắn nhận ra Bắc Tiểu Lục đang dùng hắn làm đá mài dao.
Thế công của hắn, càng lúc càng bị Bắc Tiểu Lục có xu thế áp chế. Nghĩ
tới đây hắn liền nổi giận, quát một tiếng :
“ Ngươi dám coi thường ta, chết đi”.
Triệu Phong từ trong ngực lấy ra một tấm phù màu vàng, phía trên vẽ vài đạo
phù văn, cùng với một thanh tiểu đao màu vàng trông rất sống động.
Y lộ ra vài phần tiếc nuối, đem tấm phù để trước người, hai tay tư thế
không ngừng biến ảo, đánh ra từng đạo pháp quyết, chân khí không ngừng
điên cuồng tiến vào.
Nhìn tấm bùa này hết sức bình thường, tại hấp thu cực hạn chân khí về sau, bỗng tỏa ra hào quang bốn phía. Nhất là
thanh tiểu đao màu vàng đang không ngừng lay động, dường như bất cứ lúc
nào cũng có thể bay ra.
"Phù Bảo!" Bắc Tiểu Lục nhận ra đây là tấm phù gì, cũng có chút bất ngờ không nghĩ tên này, có thể một món bảo
mệnh không tồi, chỉ tiếc đối với hắn vô dụng.
Sở dĩ gọi là Phù Bảo, đó là một loại phù lục hết sức đặc thù, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh mới luyện chế ra được.
Nguyên Anh tu sĩ có thể đem một phần uy lực của linh bảo, vận dụng thủ pháp
chế luyện phù lục, thông qua một ít phức tạp thủ đoạn, phong ấn vào
trong tấm phù. Do vậy mới được gọi là Phù Bảo, uy lực của tấm phù cũng
tùy thuộc vào lực của mỗi người.
Mỗi lần luyện chế Phù Bảo, nếu
mà thất bại sẽ dẫn đến linh bảo phản phệ, chính vì tính mạo hiểm như
vậy. Những tấm Phù Bảo như thế giá trị vượt qua cả pháp khí cực phẩm.
Tu sĩ có được Phù Bảo cho dù chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, cũng có thể miễn
cưỡng kích phát được phù lục. Chỉ là uy lực sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng
như vậy đối với tu sĩ dưới Trúc Cơ trở xuống, cũng là một món bảo mệnh
kinh khủng.
Cho nên rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh lúc thọ mệnh của
mình sắp hết, thường không tiếc tiêu hao uy lực của linh bảo, luyện chế
ra mấy đạo Phù Bảo để cho con cháu của mình, dùng làm con bài bảo mệnh.
Có điều khác biệt với những tấm phù lục cấp thấp, việc để kích hoạt được
được lực lượng được phong ấn bên trong, tu sĩ Luyện Khí kỳ cần tốn rất
nhiều thời gian. Cũng có thể nói đây là điểm yếu duy nhất, bởi vì cảnh
giới thấp không phải muốn kích hoạt thì sẽ được.
Không có ngoại
lệ, loại phù này cũng chỉ có thể dùng một lần mà thôi. Bởi vậy nó cũng
không phải vạn năng. Vật phẩm quý như vậy, chẳng trách lúc lấy ra Triệu
Phong lộ vẻ tiếc nuối. Những y vẫn quyết định dùng, có thể thấy được y
rất quyết tâm đối phó Bắc Tiểu Lục. Bởi vì công kích bình thường, không
tạo thành hiệu quả mấy đối với Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục cầm Diệt Lôi Kiếm sử dụng Thất Lôi bộ pháp, nhằm tiếp cận Triệu Phong, đánh đứt đoạn quá trình kích hoạt Phù Bảo.
Triệu Phong không quan tâm, vẫn tập trung kích hoạt Phù Bảo, không phải gã tự đại gì. Chẳng qua cũng không phải chỉ có một mình hắn.
Bắc Tiểu
Lục tiếp cận Triệu phong còn ba mét. Thanh niên tử y cuối cùng cũng
động, hắn cũng không thể để Bắc Tiểu Lục giết Triệu Phong được. Mọi
người phía xa kinh hô, nhưng Bắc Tiểu Lục giống như không nhận thấy được phía sau người xuất hiện, cũng không quay đầu lại.
“Keng..!”
Vài âm thanh va chạm kêu lên, năm thanh lưỡi đao vòng cung chớp mắt xuất hiện đâm vào sau lưng Bắc Tiểu Lục.
Nhưng khác mọi người nghĩ, Bắc Tiểu Lục cũng không có bị năm thanh lưỡi đao
này đâm xuyên, ngược lại thì năm thanh lưỡi đao này chạm vào thân thể
của Bắc Tiểu Lục thì bị gãy, trực tiếp bắn ra.
Mặc dù trước đó Bắc Tiểu Lục biểu hiện thân thể mạnh không tầm thường, nhưng kia là năm thanh nhỏ pháp khí hạ phẩm.
Nhưng bây giờ, bọn họ chính mắt thấy năm thanh pháp khí cỡ nhỏ bị gãy, bọn họ liền sợ hãi.
Cái này...... Thật là loài người thân thể sao?
Ngay cả như vậy sắc bén pháp khí ám sát...... Đều không thể xuyên thủng?
Lợi dụng lúc năm thanh pháp khí ám sát bắn bay ra, thanh niên tử y liền
xuất hiện bổ xuống một kiếm mạnh mẽ vào đầu Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục thân thể không có nhúc nhích, nhưng hắn nâng tay trái lên.
“Keng!”
Một tiếng kim loại va chạm giòn vang, lưỡi kiếm của thanh niên tử y bị phi kiếm chặn đỡ.
Thanh niên tử y thần sắc không có bao nhiêu biến hóa, giống như biết trước
vậy. Gã cắn răng sử dụng hết sức lực, nắm chuôi kiếm tiếp tục hạ thấp
xuống.
Lúc này, Bắc Tiểu Lục một quyền xuyên qua, thanh niên tử y vội vã giơ phi kiếm chắn ngang.
“Răng rắc!”
Phi kiếm hiên lên những đường nứt vỡ, hiển nhiên bị lực đạo của Bắc Tiểu Lục chấn vỡ.
Thanh niên tử y biến sắc, lập tức buông ra phi kiếm, hai tay cùng lúc xuất ra một quyền về phía ngực Bắc Tiểu Lục.
Một uy thế kinh khủng từ hai tay của thanh niên tử y phát ra.
“Ầm ầm!”
Một cái chớp mắt, khu vực xung quanh hai người lại bị chấn động, bụi mù mịt.
Đứng ở phía xa xem cuộc chiến, mọi người xôn xao bàn tán.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT