Biến mất, đúng vậy sau khi nói xong bóng dáng Bắc Tiểu Lục liền biến mất. Thấy sự tình có chút vượt qua dự liệu, mấy tên còn lại sợ mất mật, mới mặc kệ liều mạng bỏ chạy.
Trong chớp mắt những tiếng kêu cứ kêu lên từng tiếng, mấy người không bắt kịp nổi bóng dáng của Bắc Tiểu Lục.
Nói thì dài nhưng chỉ trong mấy chục hô hấp, tất cả đều ngã xuống trừ hai
kẻ còn vẫn sống Triệu Phong và tên thanh niên ám sát Bắc Tiểu Lục. Bọn
họ cũng không phải không muốn lợi dụng khoảng thời gian lúc nãy để chạy, chỉ là không có cơ hội. Bọn hắn bị Bắc Tiểu Lục để mắt tới, ai chạy
trước kẻ đó sẽ bị nhắm tới, ai cũng không muốn cho kẻ kia được lợi. Dứt
khoát liên hợp tìm cơ hội diệt sát Bắc Tiểu Lục, Triệu Phong quả thật
không can tâm cứ thế bỏ qua.
Bắc Tiểu Lục xuất hiện trước mặt hai
người, xung quanh cơ thể tản ra từng gợn sóng lôi điện, gác thanh kiếm
lên vai, trông qua rất ngầu. Bắc Tiểu Lục rất hài lòng với hình tượng
bản thân lúc này, thầm nghĩ “ Có chiếc gương ở đây thì tốt biết mấy!”.
Triệu Phong lên tiếng :
“ Tiểu tử chuyện hôm nay dừng tại đây thế nào?”
Bắc Tiểu Lục không trả lời mà nhìn qua tên còn lại, đây là một tên thiếu
niên tuổi tầm mười tám. Nhìn qua rất phổ thông, không có chút đặc biệt,
thuộc về trong biển đám người không ai nhận ra được.
Nhưng chính vì
như vậy, đôi khi bản thân lại không dễ dàng bỏ qua sự hiện diện của y.
Đây là thật sự một tên khó chơi, nếu không phải Bắc Tiểu Lục luôn có
thói quen quan sát người khác. Hắn đoán chừng cũng không để kẻ này trong lòng, điều làm hắn hứng thú là công pháp tên này tu luyện là gì. Thuật
ám sát vừa rồi thật sự quá ghê tởm, hắn suýt thì trúng chiêu.
Còn
tên Triệu Phong hắn tự giác bỏ qua một bên, tên này có chút kinh nghiệm
giao chiến, nhưng hắn không đủ gợn lên bọt sóng gì. Bắc Tiểu Lục một
tay, đều có thể đánh mười tên như hắn.
Triệu Phong thấy Bắc Tiểu
Lục từ đầu đến cuối, đều không liếc hắn một cái, coi hắn như không khí.
Điều này làm một tên sĩ diện như hắn sao chịu được, càng kiên quyết muốn giết chết Bắc Tiểu Lục, nếu không thì tên này trở thành tâm ma của hắn
mất. Nhìn sang bên cạnh tên thiếu niên tử y, Triệu Phong cũng âm thầm
hận, có lẽ chỉ bởi vì Bắc Tiểu Lục từ đầu coi trọng y hơn hắn. Hắn cũng
muốn tìm cơ hội âm tên này một lần.
Triệu Phong chợt quát một tiếng, phóng về phía Bắc Tiểu Lục.
Lần này, tốc độ của hắn nhanh hơn rất nhiều, trong chớp mắt liền vọt tới trước người Bắc Tiểu Lục.
Hắn hai tay nắm chuôi kiếm, hướng về phía Phương Vũ cắt ngang một kiếm. Đây là pháp khí trung phẩm Thần Phong kiếm, nói tới cũng là tình cờ, một đệ tử gia tộc nhỏ bị hắn nhìn trúng đạo lữ, dưới sự tức giận hắn diệt cả
gia tộc đó, tất nhiên là âm thầm trong bóng tối làm. Môn phái cũng mắt
nhắm mắt mở cho qua, chỉ là bọn họ cũng không biết rằng, hắn phát hiện
ra được một một khối Ngân Thiết. Đây là tài liệu chủ chốt luyện chế pháp khí trung phẩm. Dùng một nửa tích góp, mới nhờ được người luyện chế ra
thanh kiếm này.
Phi kiếm vạch qua không khí, phát ra âm thanh chói tai.
Bắc Tiểu Lục thúc giục chân khí gia trì trường kiếm, dễ dàng chặn một kích này.
Triệu Phong tốc độ tấn công rất nhanh, một đòn không có kết quả, lập tức thu về phi kiếm, hướng Bắc Tiểu Lục cổ chém tới.
Bắc Tiểu Lục lần nữa nâng lên trường kiếm, muốn chặn một kích này.
Nhưng thời điểm Thần Phong kiếm lúc sắp va chạm, vào trường kiếm của Bắc Tiểu Lục, đột nhiên biến thành một cái tàn ảnh, biến mất không thấy gì nữa.
Mà một cỗ lạnh lẽo, xuất hiện sau lưng Bắc Tiểu Lục.
"Ồ?"
Bắc Tiểu Lục cũng không bối rối, nhanh chóng xoay người, chặn nhất kiếm chém của Triệu phong.
Bắc Tiểu Lục nhìn lên trước mặt Triệu Phong, khen nói :
"Thân pháp không tệ."
Một kiếm này bị chặn, Triệu Phong trong mắt lóe lên một vệt kinh ngạc,
nhưng rất nhanh hừ lạnh một tiếng, tiếp tục tấn công mạnh mẽ đối với Bắc Tiểu Lục.
Thần Phong kiếm trong tay hắn linh hoạt trên không trung xuất quỷ nhập thần, bổ về những nơi hiểm yếu của Bắc Tiểu Lục.
Thanh niên tử y không biết từ lúc nào đã biến mất, hắn đang tìm cơ hội nhất kích tất sát Bắc Tiểu Lục.
Không trung vạch qua từng đường kiếm ảnh, khiến cho người nhìn hoa cả mắt.
Triệu phong thân pháp khá quỷ dị, một hồi xuất hiện ở trước người Bắc Tiểu
Lục, một hồi xuất hiện sau lưng Bắc Tiểu Lục, hoặc là bên cạnh, quỷ mị
biến hóa.
"Đây là Triệu Phong thành danh, Đoạn Hỏa Lưu kiếm pháp!"
Thanh niên tử y trong ánh mắt lập lòe, hắn chuẩn bị ra tay rồi.
Triệu Phong thế công càng ngày càng như vũ bão, Thần Phong kiếm trên không
trung vạch qua âm bạo, thanh âm cũng càng ngày càng chói tai.
Tu sĩ vây xem sắc mặt tái nhợt, che lỗ tai, nhìn cách đó không xa song phương giao chiến.
Keng! Keng! Keng.
Từng âm thanh lưỡi kiếm va chạm vào nhau.
Cùng lúc đó, trên mặt đất, hay những tảng đá, cây cổ thụ xung quanh, đều bị kiếm khí đi qua, lưu lại vết tích.
Từ tình thế mà xem, có vẻ như Bắc Tiểu Lục rơi vào hạ phong.
Bởi vì hắn vẫn luôn bị động phòng thủ, mà Triệu Phong tấn công lưu loát, không chút nào gián đoạn, càng lúc càng lăng lệ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT