" Tướng quân phủ a !" Ám Cửu theo bản năng đáp, lập tức cau mày lại, cảnh giác nhìn Lâm Tịch Cận :" Ngươi cũng đừng lấy lão thất phu Lâm Thương Hải kia ra uy hϊế͙p͙ ta, ta là thuộc hạ của Vương gia ".

Lâm Tịch Cận sửng sốt, lập tức cười khổ :" Ngươi sai rồi, đây là viện của hạ nhân ".

"A?" Ám Cửu có chút mờ mịt.

Đáy mắt Triệu Mặc Khiêm cũng hiện lên một tia hoang mang kì lạ, đối với Ám Cửu khoát tay :" Ngươi lui xuống đi, giao cho người khác, nhiệm vụ này không thích hợp với ngươi ".

Ánh mắt Ám Cửu hiện lên một tia kinh hoảng, há miệng thở dốc ,có chút không cam lòng mà ngoan ngoãn lui xuống. Lâm Tịch Cận nhìn thấy buồn cười :" Chỉ là một đứa nhỏ ".

" Đến cùng ai mới là đứa nhỏ ?" Triệu Mặc Khiêm có chút buồn cười, cong tay điểm điểm mũi y, tiếp tục nói :" Ta cho Ám Nhị ở lại bên cạnh ngươi để bảo vệ an toàn cho ngươi, hắn làm việc ổn trọng lại trung thành ".

Nội tâm Lâm Tịch Cận cả kinh :" Hiền vương , này là như thế nào ?"

Triệu Mặc Khiêm che lại miệng của y, nói :" Ta vốn muốn cho Ám Cửu đến bởi hắn cùng ngươi hơn kém không nhiều, các ngươi có thể ở chung dễ dàng, tình cảnh ngươi bây giờ đã khác.... Ngươi chính lag Vương phi tương lai của ta, chỉ là phái nhiều người đến che chở ngươi, lại có ngại gì ? "

Thời điểm Ám Cửu ly khai, miệnggiống như nhỏ thanh lầu bầu :" Thật sự không thể tin được, đường đường Tứ thiếu gia của Tướng quân phủ lại phải ở trong viện của người hầu..."

Lâm Tịch Cận chỉ cười, không nói, giống như không thèm để ý.

Đôi mắt Triệu Mặc Khiêm dần thâm thúy.

Cùng lúc đó, chủ mẫu của phủ tướng quân , Đại phu nhân Lâm An thị cũng là một thần sắc tối tăm, nàng khó hiểu hỏi Lâm Thương Hải :" Lão gia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì ? Không phải đã nói đem nói Đại nữ nhi bảo bối của chúng ta gả cho Đại hoàng tử sao ? Hiện tại Nhị nhi nữ lại kết thân cùng Nhị hoàng tử, chúng ta không thể dựa vào hắn cái gì, ngược lại hắn còn muốn dựa vào lão gia ".

Lâm Thương Hải sao lại không rõ điểm này ? Chính là theo thế cục trước mắt, tình cảnh này lúc đó ông như thế nào có thể cự tuyệt hoàng đế ?

" Tốt lắm, việc đã đến nước này chúng ta cũng không thể thay đổi cái gì, cứ như vậy đi ". Ông thán một tiếng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, ngữ khí không tốt, hỏi :" Hôm nay là ai cho tiểu Tứ tham gia yến hội ?".

" Lão gia, là ý của ta, ngài không phải nói hoàng thượng có ý muốn ngươi đem hắn gả ra ngoài sao ?Hoàng thượng nếu hạ chỉ, phải bắt các con hắn tại các " nữ nhân" Lâm gia chọn ra hoàng tử phi sao ? Tứ tiểu tử đương nhiên phải tham gia , nếu không chính là kháng chỉ. Chính là không thể nghĩ đến, hắn lại làm ra hành động mất mặt như vậy, da!s câu dẫn Tứ hoàng tử ..... Ai ..." Đại phu nhân thật sâu tự trách, hung hăng thở dài.

Hai hàng lông mày Lâm Thương Hải dựng lên, lạnh lùng nói :" Đi nói cho hắn, từ nay về sau không được ra khỏi viện nửa bước ".

" Hảo hảo lão gia, ngài đừng nóng giận, ta lập tức đi " Đại phu nhân miệng nói xong nhưng cũng không có hành động, môi đôi mắt mị nhãn chuyển động , lại nói :" Mắt thấy đã giữa mùa hạ , Ngọc Châu cùng Ngọc Hồng đều cần mua sắm thêm tân trang, Sùng Hiếu ở nơi đó lại không thể qua loa, ngày trước Minh tiên sinh còn khen nó tiến bộ vượt bậc, tất nhiên là cần đưa tới một ít đồ tốt, năm trước lão phu nhân lại đề nghị tu sửa từ đường, chi phí bên tròn phủ có chút thiếu, ta hiện tại cũng rất khó a ".

Lâm Thương Hải tất nhiên nghe ra ý của bà, nhíu nhíu mày , nhưng vẫn hỏi :" Ngươi muốn thế nào ?"

Trong lòng Đại phu nhân vui vẻ nhưng trêи mặt cũng không biểu lộ gì :" Nghe nói hoàng thượng ban cho tướng quân phủ hai rương châu báo, hai mươi tấm vải, một bộ tứ bảo....."

Lâm Thương Hải theo bản năng mà gật nhẹ đầu, bỗng nhiên nghĩ đến Hiền vương , đầu đến cùng cũng không gật xuống mà ngừng lại một chút, nói :" Đó là thưởng cho Tứ tiểu tử, không phải thưởng cho phủ tướng quân ".

Đại phu nhân cười nói :" Thưởng cho tiểu Tứ cũng là thưởng cho phủ tướng quân, chúng ta nuôi hắn lâu như vậy, hiện tại trong phủ có chút túng quẫn cũng nên tại thời điểm này mà cống hiến một chút, hắn dù gì cũng là một tiểu tử có thể dùng châu báo, gấm vóc nhiều như vậy sao ? Huống chi hắn cũng không được chữ nào sao có thể dùng văn phòng tứ bảo mà hoàng thượng ban thưởng ? Cho dù tương lai Hiền vương đón hắn đi, chúng ta không phải cho hắn đồ cưới sao ? Hiện tại bảo hắn ra chút tiền ấy thì tính là gì ? ".

Lâm Thương Hải nghĩ đến bởi vì Lâm Tịch Cận làm cho ông buông tha Hiền Vương có thể mượn sức, liền tâm phiền y loạn, khoát tay :" Ngươi xem rồi lo liệu đi ".

Kỳ thật cũng là ngầm đồng ý với Đại phu nhân.

Đại phu nhân vì thế mà suốt đêm chuẩn bị đem vật thuộc " tướng quân phủ " lại đây.

Lâm Ngọc Hồng bị ban cho Nhị hoàng tử, nghĩ đến chính mình cùng Đại hoàng tử phong lưu tài tình vô duyên, cùng Tứ hoàng tử mình âm thầm thích mất đi, sớm đã bị hôn ước này làm cho phẫn nộ, nghĩ đến cùng mẫu thân đến viện người hầu, hảo hảo mà giáo huấn Lâm Tịch Cận một chút.

Dọc đường đi, nàng không ngừng nguyền rủa Lâm Tịch Cận :" Nương , vài cái gì không đem hắn đuổi ra tướng quân phủ đi ? Lại để hắn ở viện người hầu. Hôm nay nếu không phải hắn câu dẫn Tứ hoàng tử thì có lẽ Tứ hoàng tử sẽ coi trọng ta, ta biết hoàng thượng kiêng kị cái gì, Tứ hoàng tử không thể kết thân cùng trưởng nữ tướng quân phủ, nhưng cùng ta không phải không được " .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play