Tên Hán Việt: Hòa Tà Thần kết hôn hậu Tác giả: Phù Bạch Khúc (浮白曲) Editor: Mẫn Hạ Trấn Nguồn: Tấn Giang Tình trạng: - Bản gốc: 104 chương + 12 phiên ngoại - Bản edit: đương nhiên đang lết:(( Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, huyền huyễn, ngọt sủng, hệ thống, thần tiên yêu quái, cường cường, chủ thụ, sảng văn, duyên trời hợp tác, kim bài để cử, ngược tra, vả mặt, 1v1
Tóm tắt một câu: Ta từ bỏ thần cách của mình để ái người
Văn án:
Tại thế giới hiện đại này, ai ai cũng tôn thờ khoa học, ai cũng là chủ nghĩa duy vật, tin vào tai nghe mắt thấy, tin vào xã hội chủ nghĩa.
Mà vị thần minh cuối cùng của thế gian trải qua trăm vạn năm Thích Bạch Trà, còn sống cho tới thời hiện đại này, cũng đã hiểu được thời gian tàn khốc cỡ nào, vô tình cỡ nào.
Càng sống dài lâu, càng dễ đánh mất bản thân, càng thấy mất phương hướng, càng cảm giác vô vị.
Vì vậy Thích Bạch Trà nghĩ rằng, có lẽ mình có thể thử đi trải nghiệm nhân sinh bình thường, thử tìm một tâm hồn đồng điệu để cùng tiến tới quan hệ bạn lữ.
Nhưng sau đó, khi biết bản thân mình thật sự chìm đắm trong tình cảm này, mỗi ngày y đều lo lắng đối phương sẽ ra đi trước mình, đều sợ đối phương hàng ngày già đi còn mình vẫn cứ thanh xuân vĩnh trú...
Ai ngờ, lo lắng tới lo lắng lui, kết quả y phát hiện lão công nhà mình cũng là thần giống mình, mỗi ngày cũng lo lắng sốt sắng vấn đề giống như y vậy.
___
Sau khi Thích Bạch Trà chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, quyết định nói sự thật cho ái nhân của mình: "Thân ái, em muốn nói với anh một chuyện."
Phó Dã Minh khẩn trương nói: "Thân ái, anh cũng có một chuyện muốn nói với em, thực ra anh không phải phàm nhân, anh là Tà Thần. Đừng nghe chữ tà mà cảm thấy sợ hãi, đám thần kia đều tự xưng mình là thần minh chính nghĩa, thực chất chỉ là một đám tự ra vẻ đạo mạo mà thôi... Đúng rồi, em muốn nói chuyện gì?"
Thích Bạch Trà: "Thật ra em cũng không phải phàm nhân."
Phó Minh Dã: "... Thế em là gì?"
Thích Bạch Trà:..."Em chính là một người trong "đám tự ra vẻ đạo mạo" kia!"