An Bích Hà tuy ngoài miệng thì buông lời độc ác, nhưng trong lòng thì vô cùng buồn bực, rõ ràng Bạch Hoài An đã biết chuyện trên mạng, nhưng tại sao cô ta lại không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.

Nếu như cảm xúc của cô ta vẫn bình tĩnh như trước, thì chẳng phải bản thân đã tốn công tốn sức quảng cáo cho cô ta rồi sao?

Hơn nữa, nếu có chiến thắng cuộc thi, vậy thì tất cả những gì mà bản thân cô ta làm đã vô hình đẩy mạnh thêm danh tiếng cho Bạch Hoài An.

Nghĩ đến đây, sắc mặt An Bích Hà càng trở nên hung dữ, hằn học nhìn Bạch Hoài An.

Bạch Hoài An cũng cau mày, tại sao đột nhiên An Bích Hà lại tỏ ra thù địch với cô như vậy, dường như cô ta đang muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

"Chúng ta không cần ở đây nói chuyện với kẻ điên, cứ vào trong trước đã, lát nữa sẽ dùng nghệ thuật để nói chuyện."

Bạch Hoài An liếc nhìn đám người An Bích Hà, xoay người đi vào bên trong hội trường, Trần Thanh Minh cũng theo sát phía sau.

Hoắc Tùng Quân đứng yên tại chỗ, lạnh lùng liếc nhìn An Bích Hà, giọng nói trầm thấp mang theo ngữ khí cảnh cáo: “An Bích Hà, những chuyện cô đã làm tôi sẽ thay Bạch Hòan An trả lại cho cô từng chút một, đến lúc đó tôi hy vọng rằng cô có thể gìn giữ cho tốt tâm tính của cô."

Nói xong, anh liền quay người đi, để lại một bóng lưng lạnh lùng, lạnh nhạt.

Sắc mặt An Bích Hà tái nhợt, theo bản năng giật mình một cái, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hoắc Tùng Quân, gương mặt khó coi đến cực điểm.

Để đối phó với Bạch Hoài An, cô ta lại tự tay phá hủy hình ảnh của chính mình trong mắt Hoắc Tùng Quân, muốn anh thích cô ta, cưới cô ta giờ đã không thể thành được nữa rồi.

Sau khi trận đấu kết thúc, cô ta sẽ phải tìm cách khác thôi.

Bởi vì trận đấu trước quá nổi tiếng, nên lượng khán giả trong trận chung kết lần này đồng gấp mấy lần so với lần trước.

Có rất nhiều khán giả trên khán đài, thậm chí có người còn cầm băng rôn cổ vũ cho Bạch Hoài An, cảnh tượng có vẻ hơi khoa trương.

Trước khi Bạch Hoài An bước ra sân khấu thi đấu, Trần Thanh Minh căng thẳng cổ vũ cho cô: "Đừng hoảng sợ, cô cứ coi đám người phía dưới là chó là mèo, là củ cải, cà rốt, không cần quan tâm đến bọn họ. À, đúng rồi, trận chung kết hôm nay, Cách Lệ Tâm cũng sẽ tham dự, cô cố gắng ở trước mặt cô ấy biểu hiện tốt một chút nhé."

“Tổng giám đốc Trần, anh có khát không? Có muốn uống chút nước không?” Bạch Hoài An bật cười, đưa một ly nước cho anh ta.

Trần Thanh Minh ngẩn người: "Lúc nào rồi còn có tâm trạng để uống nước nữa, tôi."

Còn chưa nói hết câu, Hoắc Tùng Quân liền trực tiếp đem ly nước nhét vào tay anh ta: “Anh nói ít thôi, ồn ào quá”

Lúc này Trần Thanh Minh mới phát hiện ra rằng bản thân đã quá căng thẳng, vô tình gia tăng thêm áp lực cho Bạch Hoài An.

Sau đó anh ta liền ngậm miệng và im lặng đứng uống nước.

Trần Thanh Minh quả thực đang vô cùng nóng ruột, cuộc thi này là hai đầu một, Bạch Hoài An đang rơi vào tình thế khá xấu, hơn nữa cuộc thi có ý nghĩa rất quan trọng với công ty của anh ta, trong lúc nhất thời anh ta không thể kiềm chế được bản thân.

Thấy Trần Thanh Minh đã im lặng, Hoắc Tùng Quân liền bước lên phía trước, ôm lấy gương mặt của Bạch Hoài An, cúi đầu xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn: “Anh xin lợi dụng trước quyền lợi là bạn trai của em, chúc em thi đấu thuận lợi, giành được chiến thắng”

Trái tim Bạch Hoài An được nụ hôn của anh xoa dịu đi rất nhiều, tiếng hò hét bên ngoài kia tựa như đang xa dần.

"Yên tâm đi, hiện tại tâm trạng tôi đang rất tốt."

Vừa dứt lời, tiếng loa thông báo đã đến phần thi của Bạch Hoài An vang lên, đề nghị cô bước ra sân khấu.

Trước khi Bạch Hoài An rời khỏi hậu trường, cô bỗng lao đến, ôm lấy cô Hoắc Tùng Quân, đặt lên môi anh một nụ hôn nồng cháy.

“Đợi tôi thi xong anh sẽ trở thành bạn trai của tôi”

Nói xong, cô liền nhấc váy vui vẻ rời đi, bóng lưng tung tăng nhảy nhót, giống hệt một đứa trẻ.

Trần Thanh Minh sững sờ, phun ra ngụm nước trong miệng, vừa rồi Bạch Hoài An cưỡng hôn giám đốc Hoắc, đúng không?

Anh ta không nhìn nhầm đấy chứ?

Anh ta thẫn thờ quay đầu lại, nhìn thấy Hoắc Tùng Quân đang chạm tay lên môi, cúi đầu cười nhẹ, đột nhiên cảm thấy đầy bụng, như thể anh ta đã ăn mấy chục bát cẩu lương rồi vậy.

Trước Ngô Giai Như và Ngô Vân lên sân khấu, An Bích Hà nghiêm mặt, liên tục nhấn mạnh: "Nhất định phải thắng Bạch Hoài An. Nhất định không được thua. Các cô đã không còn bất cứ đường lui nào nữa, nếu như các cô bại trận dưới tay một kẻ mới vào nghề, thì sau này các cô sẽ trở thành trò cười trong giới thời trang đẩy

Lời nói của An Bích Hà rất nghiêm trọng, khiến Ngô Giai Như và Ngô Vân ít nhiều cũng cảm thấy căng thẳng, run rẩy.

Bọn họ đã không còn bất cứ đường lui nào nữa, nếu như Bạch Hoài An chiến thắng thì bọn họ không chỉ không có được hợp đồng đầu tư của tập đoàn An Thị, mà còn giống với những gì Bạch Hoài An nói, thanh danh sẽ bị hủy hoại.

Dù sao thì một nhà thiết kế có chút tiếng tăm lại bại trận dưới tay một kẻ mới vào nghề, nghe thế nào cũng cảm thấy vô cùng nực cười.

Nghe thấy có người gọi tên mình, Lâm Bách Châu liền quay đầu lại, lập tức đối diện với ánh mắt của Hoắc Tùng Quân, gương mặt anh ta liền lộ ra vẻ chán ghét: “Tại sao đi đến đâu cũng gặp anh vậy? Thật xui xẻo”.

“Tôi mới là người nên nói điều này chứ?”

Sắc mặt Hoắc Tùng Quân lúc này rất khó coi, lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái: “Trận đấu ngày hôm nay đối với Hoài An vô cùng quan trọng, dựa vào mối quan hệ giữa tôi và cô ấy, làm sao tôi có thể không có mặt được chứ?”

Lâm Bách Châu hừ lạnh một tiếng: "Mối quan hệ giữa tôi và Bạch Hoài An cũng không tầm thường, dĩ nhiên tôi phải đến đây cổ vũ cho cô ấy rồi."

Đôi mắt của Hoắc Tùng Quân trở nên lạnh lẽo hơn: "Sao hôm nay anh lại không đi làm? Hôm nay có phải thứ bảy hay chủ nhật đâu?"

Lâm Bách Châu vốn đã xin nghỉ phép ngày hôm nay, nhìn Hoắc Tùng Quân đầy phòng bị: "Hoắc Tùng Quân, tôi cảnh cáo anh, đừng có giở trò, lần này tôi tuyệt đối không nhân nhượng đâu."

“Anh nghĩ nhiều quá rồi, tôi là hạng người như vậy sao?” Hoắc Tùng Quân quay đầu lại, hướng ánh mắt về phía sân khấu.

Tại sao không.

Mỗi khi nhắc đến chuyện này, Lâm Bách Châu lại vô cùng tức giận.

Anh ta vẫn luôn nhớ đến lần trước, rõ ràng bản thân sắp gặp được Hoài An, nhưng lại bị Hoắc Tùng Quân chen ngang chân, khiến anh ta bị bệnh viện gọi điện giục quay về.

Lần này anh ta đã cố gắng sắp xếp thật tốt công việc của bản thân, cũng đã chào hỏi đạo diễn chương trình từ trước, Hoắc Tùng Quân chắc chắn sẽ không thể đạt được mục đích.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play