Ngày diễn ra trận đấu rất nhanh đã đến.
Mặc dù Grace có hạn ngạch giới hạn cho nhiều thương hiệu, công ty và studio trong nước, nhưng khi cuộc thi diễn ra, chỉ riêng thành phố An Lạc đã có rất nhiều nhà thiết kế tham gia.
Khi Trần Thanh Minh đưa Bạch Hoài An đến địa điểm để tham gia cuộc thi, nhìn thấy tình cảnh tấp nập người ra kẻ vào trước mặt không tránh khỏi có chút sững người.
"Dường như tôi đã quên mất, tuy chỉ tiêu có hạn, nhưng ở thành phố An Lạc có rất nhiều công ty, đương nhiên số người tham gia dự thi cũng không ít."
Trần Thanh Minh không khỏi thở dài một tiếng, quay đầu nhìn về phía Bạch Hoài An: "Cô cũng không cần phải cảm thấy lo lắng"
Bạch Hoài An nghe anh ta hỏi mình, cúi đầu khẽ vuốt chiếc đồng hồ trên cổ tay, nhàn nhạt cười: "Không lo lắng."
Hai ngày nay có thực sự rất lo lắng, đây là lần đầu tiên cô đối mặt với An Bích Hà một cách quang minh chính đại như vậy, cũng là lần đầu tiên cô tham gia một cuộc thi quy mô lớn như vậy trong bốn năm.
Vì vậy, cô đã ngày đêm chuẩn bị, mất ăn mất ngủ, nếu không có sự xuất hiện của Hoắc Tùng Quân, chỉ sợ trước khi trận đấu còn chưa diễn ra, cơ thể của cô sẽ không chịu đựng được.
Trong hai ngày qua, cô nghe theo lời đề nghị của Hoắc Tùng Quân mà thả lỏng tâm trí, ngược lại có thể khiến trạng thái tinh thần vô cùng tốt.
Trần Thanh Minh không khỏi tán thưởng liếc có một cái: "Không tồi, có phong độ của một người xuất trận. Hôm nay chỉ mới là dạo đầu, thử thách thực sự vẫn còn ở phía sau"
Bạch Hoài An gật đầu, định đi vào cùng với Trần Thanh Minh, kết quả đúng là oan gia ngõ hẹp, liền nhìn thấy An Bích Hà cũng dẫn theo nhà thiết kế đến đây. .
truyện ngôn tìnhÁnh mắt của hai người họ liền giao nhau, ánh mắt của Bạch Hoài An lạnh thấu xương, bất động như núi. Khi An Bích Hà nhìn thấy gương mặt của đối phương trong lòng không khỏi xuất hiện hận ý.
Đến bây giờ cô ta cũng không dám tin, bản thân mình thật sự bị đem ra so sánh với kẻ không có bối cảnh gia thế, hơn nữa tất cả mọi mặt đều không bằng cô ta.
Bạch Hoài An chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta một cái, cũng không có ý định để ý đến đối phương, trực tiếp đi vào bên trong
An Bích Hà không nhịn được hét lên: "Bạch Hoài An, dừng lại cho tôi."
Bạch Hoài An cùng Trần Thanh Minh đều dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía An Bích Hà: "Cô An có gì cần chỉ bảo?"
An Bích Hà vốn đã rất cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng không có một chút sợ hãi nào của người trước mặt làm cho cô ta không khỏi tức giận.
"Bạch Hoài An, cô thật sự nghĩ mình có tư cách là nhà thiết kế tham gia trận đấu này? Tôi nói cho cô biết, trận đấu lần này tập hợp rất nhiều cao thủ, một người mới như cô, ngay cả một tác phẩm cũng không có. Tôi chính là nhìn thấy cô không biết tự lượng sức mình".
Từ khi tham gia cuộc thi, Bạch Hoài An thường bị Phương An Lợi trong công ty chế giễu, sớm đã quen từ lâu, một chút tức giận cũng không có, chỉ lạnh lùng cong môi cười giễu.
"An Bích Hà, cô không phải giám khảo hay nhà thiết kế, sao có thể chắc chắn như vậy? Cô đã xem tác phẩm của tôi chưa?"
An Bích Hà nghe xong lời này, vẻ mặt tràn đầy đắc thắng, hất cằm lên: "Tự tin là điều tốt, nhưng nếu quá tự tin thì rất dễ khiến người ta chê cười"
Nói xong câu đó, cô ta chỉ vào hai người phía sau về phía Bạch Hoài An, vẻ mặt tự hào: "Bạch Hoài An, cô là nhà thiết kế, hẳn là cũng biết hai người họ."
Bạch Hoài An vừa rồi cũng không để ý lắm, vừa nhìn thấy bộ dạng của hai người, quả thực vô cùng kinh ngạc.
"Điều này cũng không có khả năng làm giả được, nếu như làm giả ngộ nhỡ sau này bị điều tra thanh danh sẽ bị hủy hoại hoàn toàn."
Ngô Giai Như liền nói: "Chỉ là trận đấu này còn có thể có được bản thảo như vậy, xem ra Bạch Hoài An đúng là một đối thủ đáng gờm”
Nói xong, ánh mắt của cô ta tràn ngập ý chí chiến đấu, hơn nữa cũng cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Tuy nhiên, lông mày của An Bích Hà lại không ngừng nhíu lại, trong lòng cô ta vô cùng rối rắm và lo lắng. Nếu như Bạch Hoài An thật sự có được thiên phú, thì phải làm sao bây giờ?
Không được trận đấu lần này bản thân không thể thất bại, quán quân chỉ có thể là An Thị.
Cô ta phải cẩn thận nghĩ lại, toàn tâm toàn ý làm tốt công tác chuẩn bị.
An Bích Hà đảo mắt hạ quyết tâm.
- -------------------