Sau màn mở quà cuối cùng, Minh lão gia đã lui vào bên trong, nhường lại sân chơi cho những người trẻ tuổi.
Quân Dao sau khi thành công thoát khỏi đám người ba hoa mở miệng lấy lòng mình liền trở về vị trí cũ, ngồi xuống ghế quan sát xung quanh.
Cô chán nản cầm lên li nước ép cam chua nhẹ, uống một ngụm.
"Hệ thống, hắn ta đâu?"
[ Tinh. ]
[ Đối tượng công lược Minh Viễn hiện đang ở ngoài vườn. ]
"Được."
Quân Dao thầm gật đầu một cái rồi đứng dậy rời khỏi phòng.
Vườn của Minh gia rất rộng, ẩn trong các tán lá phân thành từng tầng chi chít là một mảnh sân rộng thanh mát.
Minh Viễn ngồi bên xích đu, nhìn lên mặt trăng tròn vành vạnh. Hắn cứ ngồi như vậy, yên bình thả mình vào gió.
"Xoạt."
Tiếng lá xào xạc đột nhiên vang lên, xé tan bầu không khí yên tĩnh. Minh Viễn ngay lập tức đẩy cao lên phòng bị, chỉ riêng lời nói vẫn là mang đậm chất của một kẻ ngốc:
- Là ai?
- Tôi.
Quân Dao rẽ bụi cây tiến vào bên trong, nữ nhân giữ im lặng, nhìn chằm chằm vào người kia:
- Buồn sao?
- Không.
Minh Viễn đáp lại. Đoạn, hắn cúi gằm mặt xuống đất, lí nhí rặn ra từng chữ:
- Cảm ơn.
Hai từ này dù nói nhỏ nhưng rõ ràng nữ nhân vẫn nghe được. Chỉ là bản tính hiếu động trong giây lát lại phun trào mạnh mẽ. Cô hỏi lại:
- Cái gì cơ?
- Cảm ơn.
- Hả? Anh nói cái gì, tôi nghe không rõ.
"Bùm."
Trên đầu của nam nhân đột nhiên xuất hiện một ngọn khói hình cái nấm. Hắn ta mặt đỏ lựng, thẹn quá hóa giận:
- Cô có thôi đi không?
Biểu cam của người đàn ông thành công khiến cô gái nào đó không nhịn được mà cười thành tiếng. Qua ánh trăng, vẻ thùy mị mà gai góc của cô chợt tăng vọt lên, khiến mọi vật xung quanh đều bị lu mờ.
"Thịch."
[ Tinh. ]
[ Hảo cảm của đối tượng công lược đối với kí chủ tăng thêm mười lăm phần trăm. Mong kí chủ tiếp tục cố gắng. ]
Bên trong biệt thự hiện tại đang là cuộc săn mồi của các thiếu gia, tiểu thư giàu có. Diễm Oá ngồi một bên, nhàn nhã thưởng thức li rượu vang đỏ trong tay, môi hơi nâng lên một nụ cười.
Người thướt tha như ngọc, lại mềm yếu như cành mai, chẳng phải là hình mẫu khiến đàn ông hứng thú?
Cũng vì lẽ này mà cô ta nhanh chóng lọt vào tầm mắt của một vài thiếu gia nhà giàu mới nổi. Cả đám ba tên mới lớn bước đến gần cô ta, ngả ngớn:
- Này cô em, ở đây một mình buồn như vậy, chi bằng đi cùng bọn anh?
Nhưng trái với suy nghĩ của ba tên kia, Diễm Oá chỉ lạnh nhạt:
- Ờ, không cần, không hứng thú, không tiễn, pai pai.
Tên thiếu gia nhà giàu mới nổi số 1:...
Tên thiếu gia nhà giàu mới nổi số 2:...
Tên thiếu gia nhà giàu mới nổi số 3:...
Cái này đối với bọn họ chính là sự sỉ nhục lớn nhất!
Một tên tức đến hét lên:
- Tiểu thư này, cô đừng có mà ra vẻ. Đừng nghĩ bản thân xinh đẹp liền có thể kiêu căng. Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt?
Tiếng hét lớn của tên kia đã đánh động đến tất cả quan khách có mặt trong buổi tiệc. Mọi người đều hướng mắt đến, trầm trồ trước màn kịch hay.
Ngay vào lúc mà ba tên nhà giàu nghĩ cô gái kia sẽ biết khó mà lui, cô lại đột ngột lên tiếng:
- Không, tôi không thích uống rượu mời, cũng không thích uống rượu phạt. Tôi thích uống rượu vang. Đặc biệt là vang đỏ bảy mươi năm.
Được rồi. Cái lời nói không cần, không tiễn ban nãy hoá ra vẫn chưa chọc tức ba tên kia mấy. Lời này mới chính là thực sự đem tôn nghiêm của bọn họ đạp xuống lòng bàn chân.
Cả ba tên không hẹn mà cùng nói:
- Đồ đàn bà đáng chết!
- Không, tôi đáng làm thiên thần.
"..."
- Con chó này!
Bị chọc cho tức giận đến suýt nữa ngấy xỉu, tên số một có vẻ không thể nhịn được nữa. Anh ta giơ lên bàn tay khô sần, hướng đến bên má trắng nộm của nữ nhân mà hạ xuống. Đọc thêm nhiều truyện ở * TRUMT RUYEN. n e t *
Nhưng ngay tức khắc, Diễm Oá né sang một bên, tiện tay lấy luôn li nước ép cam ban nãy đập mạnh vào tay anh ta. Người kia bị đánh đau dẫn đến mất thăng bằng, cả cơ thể đều tự do đổ nhào về phía trước.
"Rầm."
Khuôn mặt của tên đàn ông đập mạnh vào cạnh ghế rồi mới đập hẳn xuống đất. Sự va chạm với lực mạnh khiến xương mặt hắn như sắp gãy vụn, máu chảy ra nhiều và da trở nên tím tái.
- Con ranh con, mày đang đi quá giới hạn rồi đấy!
Thấy đồng đội bị thương nặng, hai tên còn lại cũng nhanh chóng lên cơn mà xông đến tấn công thiếu nữ.
Diễm Oá giữ nguyên biểu cảm "Không quan tâm" nhìn chằm chằm vào hai tên đó khiến ý chí của chúng có hơi chút lung lay.
- Mày đừng có nhìn tao bằng cái mặt đó!
Một tên hét lên, ngay sau đó, bàn tay của hắn vươn ra đẩy cô gái về phía sau.
Vào cái giây ấy, cả khán phòng đều như ngưng lại. Đằng sau Diễm Oá chính là bình lưu ly cổ, giá trị đắt tiền vô cùng. Vả lại, ngã vào bình đó chắc chắn sẽ khiến bình vỡ, nếu mảnh thủy tinh găm vào động mạch sẽ khiến người ta phải nằm viện vài năm.
Cô gái nhỏ đột ngột bị đẩy ngã, đôi đồng tử xanh nhạt có chút giãn ra. Nhưng chẳng kịp chạm vào bình lưu ly, cả thân thể ấy đã đổ ập vào khuôn ngực ấm áp.
- Bắt nạt một cô gái yếu đuối, mấy người thấy vui sao?
___
1000 theo dõi truyện rồi hic. Thực sự cảm ơn mọi người nhiều lắm!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT