Bất cứ chuyện gì cũng cần có hai sự chuẩn bị, như vậy mới có thể khiến đối phương trở tay không kịp!

Kiều Như An vừa tắm xong đang chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại bỗng đổ chuông. Cô ta cầm điện thoại lên xem, là một dãy số lạ.

Cô ta cũng mặc kệ rồi lên giường đi ngủ.

Ngày hôm sau, Kiều Như An đi đến vườn nho.

Từ xa đã nhìn thấy Tân Hành Chi đang ngồi ngây ra ở đó.

“Hành Chi? Hành Chi?”

Tân Hành chỉ giật mình định thần lại, nhìn thấy cô ta: “Cô đến rồi?”

“Sao thế? Có chuyện gì?” Kiều Như An hỏi: “Hay lại là bởi vì chuyện của cậu ba? Yên tâm đi, anh cả và anh hai của Anh Thy nhất định sẽ tìm ra hung thủ”

“Tôi biết”

“Hành Chi, nếu như gọi Anh Thy đến đây, liệu cô ấy có đến không?”

Kiều Như An lại hỏi: “Tôi đang nghĩ, nhiều thêm một người, tâm trạng của cô ấy sẽ tốt hơn chút không?”

“Để tôi thử gọi em ấy hỏi xem”Tân Hành Chi gọi điện thoại cho Đế Anh Thy, nói mấy câu gì đố rồi cúp máy: “Em ấy không đến được”

Kiều Như An hạ thấp giọng yếu ớt nói: “Anh Thy nhất định đang rất buồn….ngay cả chúng ta cũng không giúp được cô ấy. Tôi cũng muốn đi tìm ra tên hung thủ giết người đó, như vậy khẳng định sẽ an ủi được Anh Thy được chút”

“Cô?”

“Ừ, mặc dù sức lực của tôi kém, cũng có chút vô dụng nhưng không làm gì cả, khiến trong lòng tôi luôn bất an không yên”

“Đừng nói như vậy, cô rất tốt” Tân Hành Chi miệng thì nói nhưng tâm trí lại lơ đãng đi đâu.

Quản thực, không làm cái gì chỉ có thể khiến trong lòng càng khổ sở.

Anh ta muốn làm gì đó cho Anh Thy.

Sau khi Kiều Như An rời đi, anh ta vẫn luôn nghĩ đến chuyện này.

Nhưng ngay cả người đứng sau cũng không thể tìm ra, vậy thì làm sao mà tìm ra được? Trong khi anh cả và anh hai còn giỏi hơn anh ta nhiều cũng còn không thể tìm ra kẻ sát nhân đó.

Tân Hành Chi đi đến nơi Đế Bắc Lâm xảy ra chuyện.

Nơi đó vẫn còn là một đống đổ nát.

Chạm đến trái tim kìm chế bấy lâu nay của Tân Hành Chi.

Chỉ cần anh ta tìm được tên hung thủ giết người kia, tâm trạng của Anh Thy sẽ tốt lên.

“Hành Chi?”

Tân Hành Chi quay đầu lại, nhìn thấy Kiều Như An cũng đang ở đây: “Cô sao lại ở chỗ này?”

“Tôi nghĩ, anh cũng có cùng suy nghĩ giống tôi, đều muốn đi điều tra xem có gì đó không?”

Kiều Như An vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tôi biết tôi chỉ là một người ngoài cuộc, không nên làm chuyện này. Nhưng anh không biết đâu, trong cuộc đời tôi, Anh Thy chính là người đầu tiên quan tâm tôi, giúp đỡ tôi cũng không hề coi thường tôi. Chỉ bằng những thứ này, cũng đủ khiến tôi vì cô ấy mà hy sinh cả tính mạng này”

“Anh Thy sẽ rất vui khi biết có một người bạn như cô. Chỉ là cô chạy ra ngoài một mình, một cô gái, nếu có chuyện gì xảy ra Anh Thy sẽ tự trách mình”

“Tôi không có nghĩ nhiều như vậy. Có điều cũng đã ra đây rồi, vậy để tôi làm bạn đồng hành đi?” Kiều Như An vừa nói, vừa nhìn xuống đống đổ nát, tâm tình nặng trĩu: “Tôi cảm thấy, cậu ba khẳng định là bị mắc bảy, nếu không thì sẽ không xảy ra chuyện”

Tân Hành Chi không nói gì, nhưng trong lòng rất khó chịu.

Nhà họ Đế trước giờ vẫn luôn nghĩ đủ cách để nắm trong tay quyền kiểm soát khu vực Đông Nam Á, làm sao có thể dễ dàng để xảy ra chuyện như vậy được?

Phía sau rốt cuộc đã có thế lực lớn mạnh nào hình thành?

Mà ngay cả nhà họ Đế cũng đến mức khó mà đề phòng?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play