Đế Anh Thy nhắm mắt và không khách khí cắn vào đôi môi mỏng của Tư Hải Minh.

Cơ thể Tư Hải Minh căng cứng và hô hấp cũng trở nên gấp gáp hơn.

Đế Anh Thy nhắm mắt gặm nhanh, coi đó là một miếng bít tết là được rồi!

Ngay khi gặm một cách hăng say, cánh cửa phòng mở ra.

“..” Đế Bắc Lâm.

“..” Đế Anh Thy nhìn thấy anh ba biến sắc mặt đi vào, sợ tới mức giãy dụa từ trên người Tư Hải Minh xuống: “anh ba, em… em… đây là…đây chỉ là hiểu lầm thôi!”

Đế Anh Thy còn chưa kịp nói xong, đã thấy trên tay anh ba cô hiện lên một tia ánh sáng lạnh lẽo, cô sợ tới mức kêu thất thanh: “Anh ba!” Tốc độ của Đế Bắc Lâm cực nhanh, thủ đoạn rõ ràng linh hoạt, bên tai là âm thanh thân dao xẹt qua thành giường, lưỡi dao cách động mạch chủ của Tư Hải Minh nhiều nhất một mi-li-mét.

Đế Anh Thy kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, trái tim gần như ngừng đập. Ánh mắt của Đế Bắc Lâm còn sắc bén đáng sợ hơn cả tử thần, anh nhìn chăm chăm Tư Hải Minh đang nằm bất động trên giường, hơi thở lạnh lẽo nói: “Trái lại lần này tôi sẽ không giết cậu. Nhưng tôi không cam đoan lần sau có lỡ tay hay không đâu!”.

“Cảm ơn anh đã giơ cao đánh khẽ” Tư Hải Minh từ khi đối mặt với con dao đến bây giờ, sắc mặt vẫn luôn không thay đổi. Giống như hắn có thể trực tiếp đối mặt với cái chết.

Sắc mặt Đế Bắc Lâm u ám. Chỉ cần tay cầm dao có một chút không khống chế được, anh ta có thể cắt cổ Tư Hải Minh một cách dễ dàng.

Đế Anh Thy hoảng sợ, vội vàng đi lên phía trước từng bước một, giải thích: “Anh ba, chuyện không phải như anh nghĩ đâu! Em… Anh ấy… Em” Đế Bắc Lâm cất dao đi, xoay người kéo cổ tay Đế Anh Thy, nhanh chóng dứt khoát rời khỏi căn phòng.

Trên giường, Tư Hải Minh ngồi dậy, con ngươi đen sâu lắng nhìn chằm chằm về phía cửa phòng, không hề động đậy. Xem ra lần này anh đã hoàn toàn chọc tới nhà họ Đế. Nhưng mà có liên quan gì chứ? Điều anh muốn từ trước đến nay chỉ là Đế Anh Thy.

Đế Anh Thy bị kéo đến tận phòng của Đế Bắc Lâm. Khi cổ tay được buông ra, nó vẫn còn hơi đau. Đế Bắc Lâm nhìn lướt qua cổ tay hơi đỏ ửng của Đế Anh Thy, ánh mắt thay đổi. Cuối cùng anh vẫn không nhẫn tâm, tiến lên kéo tay cô, nhẹ nhàng mát xa cổ tay cô.

“Có đau không?” Đế Anh Thy không trả lời, mà nhìn vào anh ba cô, tuy rằng động tác rất dịu dàng nhưng sắc mặt vẫn y như cũ không thay đổi, cô ngập ngừng giải thích: “Anh ba, em sẽ không ở bên Tư Hải Minh…“

“Anh biết, cậu ta không phải uy hiếp em mà chính là tính kế em” Đế Bắc Lâm xoa nhẹ một lát, hỏi: “Là ban ngày có quan hệ với cậu ta?” Đế Anh Thy sững sờ trong chống lát, không biết anh ấy đang ám chỉ cái gì…

“Cửa hàng bán hoa” Đế Anh Thy hiểu ra: “Thì ra anh đã nhìn ra”

“Nói cái gì?”

“Chỉ là em muốn chỉnh đốn người đàn ông kia, làm cho hắn chỉ còn hai bàn tay trắng, cho nên mới tìm đến Tư Hải Minh. Sau đó..” Đế Anh Thy chưa nói câu kế tiếp, Đế Bắc Lâm đã biết chuyện gì đã xảy ra.

Tìm kiếm hỗ trợ, Tư Hải Minh còn không nhân cơ hội này để lợi dụng!

Người đàn ông nham hiểm này!

“Cho dù có tìm Tư Hải Minh giúp đỡ, cũng không cần vội vàng như vậy. Chờ sau khi người phụ nữ đó ly hôn.” Đế Bắc Lâm nói.

Đế Anh Thy hiểu được mưu kế bên trong, bật cười: “Vẫn là anh ba thông minh!”

Đế Bắc Lâm nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nói: “Thật sự là một khắc cũng không thể lơ là, anh tuyệt đối sẽ không để cho người đàn ông khác bắt nạt em”

“Anh ba đừng tức giận nữa? Em với Tư Hải Minh không có quan hệ gì hết” Đế Anh Thy giải thích.

Đế Bắc Lâm chăm chú nhìn cô, nói: “A Thy nhất định phải nhớ kỹ, Tư Hải Minh không phải là người tốt. Chuyện đã xảy ra trước đây, em có thể tha thứ, nhưng các anh thì không thể”

“…Em hiểu” Đế Anh Thy trong lòng rất rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play