Thẩm Thành hừ lạnh một tiếng: “Ý của em là trước đây khi em bị thương mà anh ta không ở Hải Thành là bọn anh mở mắt trừng trừng nhìn em thôi sao?”

Dương Tâm không nhịn được liếc nhìn Thẩm Thành, rốt cuộc người đàn ông này nghĩ gì vậy, sao cứ như ăn thuốc súng thế? Cô đây có chọc giận anh ta đâu.

“Lại nói thế, em cáu cẳn gì với anh à.”

Thẩm Thành không khỏi bật cười: “Anh thấy em mới là người ăn thuốc súng, nói đi, đã xảy ra chuyện gì?”

Nói tới đây, anh ta hơi nheo mắt lại, trong đầu xuất hiện một dự cảm không lành: “Không phải là Lâm Thanh…”

Không cứu được?

Dương Tâm lắc đầu: “Không phải tính mạng của Lâm Thanh đã được bảo toàn sao, mặc dù bị thương nặng ở tim, nhưng cũng không chết được. Là Huyền Cẩn, chuyện em ấy mang thai máu mủ của nhà họ Thẩm đã bị lộ.”

Thẩm Thành chợt sững sờ, anh ta hơi không hiểu nhìn cô: “Sau đó thì sao, cô ấy bị trục xuất khỏi gia tộc à?”

Dù sao cũng là người phụ nữ từng trải qua thời gian mặn nồng với mình, còn mang thai con của mình, tuy quan hệ này hơi rắc rối vì đó là đồ đệ của em gái anh ta, nhưng bây giờ nghe tin người ta gặp chuyện không may, anh ta cũng có hơi bận tâm.

“Anh phải liên hệ với người bên kia để cho bọn họ bảo vệ cô ấy, đợi một thời gian ngắn sau anh sẽ gặp lại cô ấy và đưa cô ấy về Hải Thành. Hiện tại thế cục ở Hải Thành quá hiểm trở, cô ấy trở về vào lúc này sẽ không thích hợp, sẽ có nguy hiểm, nên đợi ở bên ngoài thì an toàn hơn.”

Dương Tâm mấp máy môi, cười khổ nói: “Nếu cô ấy chỉ bị trục xuất khỏi nhà thì em cần gì phải đi một chuyến tới tìm anh? Và em cũng đâu đến nỗi lo lắng như thế?

Theo báo cáo từ thám tử ở gia tộc Hải Nhân, gia chủ gia tộc Hải Nhân đã giam giữ Huyền Cẩn, họ còn chuẩn bị tổ chức một cuộc họp gia tộc để bàn bạc về việc phá bỏ đứa con trong bụng Huyền Cẩn, sau đó nhốt Huyền Cẩn trong gia tộc suốt đời, khiến Huyền Cẩn không thể bước ra khỏi gia tộc nửa bước cả đời này.”

Ánh mắt của Thẩm Thành đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giữa hai lông mày anh ta nổi lên sự thù hận.

Từ trước đến nay, anh ta luôn ôn hòa, đối xử thân thiết với mọi người, bình thường cũng dễ gần.

Bây giờ anh ta lại chợt lộ ra khí thế như vậy làm Dương Tâm có hơi kinh hãi.

Sao cô lại quên mất người đàn ông này là người cầm quyền trong một gia đình có truyền thống về y dược số một trên thế giới, có doanh nghiệp gia tộc trải rộng khắp toàn cầu, nắm trong tay rất nhiều quyền lực, địa vị của anh ta cũng không thấp hơn Lục Gia Bách là bao.

Gia tộc Hải Nhân động vào người phụ nữ của anh ta, còn định bàn bạc giết chết con anh ta như thế nào, anh ta không bùng nổ mới là lạ ấy.

“Anh…”

Thẩm Thành hơi kiềm chế khí thế, bình thản nói: “Em không cần phải xen vào chuyện này, anh sẽ đàm phán với gia chủ của gia tộc Hải Nhân. Em yên tâm đi, đồ đệ của em sẽ không có việc gì, đứa bé trong bụng cô ấy cũng sẽ không sao.”

Dương Tâm cúi đầu cười: “Được, vậy em giao cho anh, đúng lúc em cũng lười đối phó, anh tự nghĩ cách tìm lại người phụ nữ và con trai của mình đi.”

Cô đoán chừng gia chủ của gia tộc Hải Nhân cũng không dám làm xằng làm bậy.

Nếu Thẩm Thành đã tỏ rõ thái độ với bọn họ là anh ta không thể không cần đứa bé kia, thì cho dù là người của gia tộc Hải Nhân, họ cũng phải nghĩ kỹ rồi mới hành động.

“Về căn cứ điều trị trước, bây giờ tính mạng Lâm Thanh vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, có thể sẽ xảy ra biến cố bất cứ lúc nào. Mà Triệu An lại không ở đây, em sợ căn cứ điều trị của nhà họ Lục không ứng phó được.” Thẩm Thành gật đầu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play