Lâm Thanh lạnh lùng liếc anh ta một cái, nhẹ nhàng nối: “Tôi biết, anh không cần lặp đi lặp lại nhiều lần để nhắc nhở vậy đâu, tôi tới gặp anh, đã chuẩn bị sẵn sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của anh, cứ nói luôn đi, anh muốn cái gì?”
Trần Nhiên thấy anh ta nói như vậy, cũng không thừa nước đục thả câu thêm nữa, nói thẳng: “Đầu tiên chuyển hết cổ đông của Trần Thị sang tên của tao một lần nữa. Sau đó, tao muốn tất cả cổ phần của mày ở tập đoàn LG, làm được hai điều này, chân tướng bố mày hại chết mẹ tao năm đó, tao sẽ khiến anh ta nuốt hết vào bụng.”
Lâm Thanh nhướng nhướng mày, nhẹ nhàng nở nụ cười: “Ăn một miếng lớn như thế, chẳng lẽ anh không sợ tôi sẽ giết người diệt khẩu à? Dù sao chỉ có chết anh mới có thể giữ kín bí mật.”
Trần Nhiên nhún vai, tỏ vẻ không sợ gì: “Mày giết tao á, tao mang đầu để trước mặt mày luôn, chờ mày giết, chỉ có điều… Tao là người thân duy nhất của Trần Uyên ở trên đời này. Mặc dù ngoài miệng cô ta nói không nhận người anh trai này, nhưng trong lòng vẫn là không bỏ nổi, nếu mày giết tao, cả đời này cũng đừng mong sẽ được cô ta tha thứ.”
Lâm Thanh cười lắc đầu: “Trần Nhiên, anh thật đúng là một tên khốn nạn không hơn không kém, Trần Uyên có anh trai vô sỉ như anh, thật sự là bất hạnh và bi ai của cô ấy. Được, hai điều kiện này của anh tôi đều đồng ý, cho tôi thời gian một tuần lễ, tôi sẽ làm xong hai chuyện này, cũng hi vọng anh hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đừng đến trước mặt Uyên Uyên làm loạn, ít nhất trước khi cô ấy sinh con cũng đừng đến trước mặt cô ấy làm loạn.”
Trần Nhiên có chút kinh ngạc nhìn anh ta.
Anh ta còn tưởng rằng thằng nhóc này ít nhất phải do dự mất mấy ngày chứ, không ngờ tới lại đồng ý luôn.
Theo anh ta biết, Lâm Thanh nắm giữ sáu mươi phần trăm cổ phần ở Tập đoàn LG, anh ta là cổ đông lớn nhất bên trong tập đoàn, những cổ phần này giá trị mấy trăm tỷ.
Không ngờ rằng anh ta sẽ vì một cô cành vàng lá ngọc và một cục thịt vừa thành hình mà từ bỏ khối tài sản kếch xù như thế.
Tên nhóc này thật là quá ngu.
Có tiền, loại phụ nữ gì mà không tìm được chứ?
Có phụ nữ thì chẳng lẽ còn sợ không có con cái à?
Huống hồ cái thai trong bụng Trần Uyên còn là thứ vịt giời nuôi tốn cơm, còn chẳng phải con trai nữa chứ.
Chả hiểu sao anh ta lại đưa ra lựa chọn như vậy, đầu óc thật sự bị úng nước rồi.
“Mày đồng ý? Cứ như vậy… Đồng ý luôn à?”
Lâm Thanh xòe xòe hai bàn tay, cười nhạt một tiếng: “Không thì sao, từ chối anh, để anh nói hết bí mật này vớiTrần Uyên à, sau đó trơ mắt nhìn cô ấy tức giận rồi động thai, dẫn đến sinh non à?”
“…”
“Anh yên tâm đi, lời tôi đã nói ra khỏi miệng thì sẽ không nuốt lời, anh cho tôi thời gian bảy ngày, sau khi tôi làm xong các thủ tục liên quan sẽ chuyển dời hết toàn bộ cổ phần của hai tập đoàn này vào danh nghĩa của anh.”
“…”
Bên ngoài hành lang.
Mẹ kế kề sát trên ván cửa phòng làm việc, nghe rất rõ ràng cuộc đối thoại bên trong.
Trời ơi.
Hóa ra bà Trần không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xe hỏng người chết, mà là bị lão già kia hại chết.
Bà ta còn đang nói vì sao Lâm Thanh đột nhiên lại thỏa hiệp với Trần Nhiên, hóa ra là Trần Nhiên tóm được cái thóp to như thế của anh ta.
Anh ta vì bảo vệ cục thịt trong bụng Trần Uyên kia, cũng bỏ hết vốn liếng luôn à.
Cổ phần giá trị mấy nghìn tỷ, nói chuyển nhượng là chuyển nhượng luôn.
Anh ta muốn giải quyết Trần Nhiên, sau đó mang theo Trần Uyên ra nước ngoài, bắt đầu cuộc sống mới lại từ đầu à?
Khà, bà ta sẽ không để bọn họ được như ý nguyện đâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT