**Lời tác giả**: Đây là oneshot viết tặng top fan **Trần Ngọc**
**CẢNH BÁO**: Chương này tương đối u ám, có đề cập đến vấn đề như theo dõi, uy hiếp, cường bạo. Cẩn trọng khi xem.
Nhân tiện, hiện tại bạn **o0Ami0o** đang thu audio cho truyện của tui. Bạn ấy rất năng suất, lúc tui viết chương này thì đã ra tới chương 39 rồi. Ai mê truyện tôi thì ghé qua nghe thử để trải nghiệm truyện theo cách mới nhá!! Tôi mong tới chương Túc Địch lúc hai ổng chửi nhau thề thốt các thứ, giọng bạn này người bắc, nghe mắng nhau chắc đã lắm he he!!
_____________________
**1**.
"Tôi yêu em"
Lá thư vỏn vẹn ghi ba chữ.
Kèm phía sau là một là một sấp hình chụp.
Đi làm, đi ăn, đợi xe buýt. Dường như mọi khoảnh khắc của y từ lúc rời khỏi nhà cho đến lúc trở về đều bị thu vào ống kính ấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Y đang bị kẻ khác theo dõi.
**2**.
Y năm nay 22 tuổi, người mẫu.
Dáng ngươi cân đối, khuôn mặt xinh đẹp.
Là một khuôn mặt mới vụt sáng trong làng thời trang.
Fan của y cứ đông lên theo từng ngày.
Hiện tại mục tiêu cao nhất của y là trở thành người đại diện cho một nhãn hàng nổi tiếng.
**3**.
Y đi đến nơi làm việc.
"Cậu đọc tin tức sáng nay chưa? Phản ứng của khách hàng đối với tập ảnh lần này rất tốt. Lượng người theo dõi của cậu tăng vút lên chạm mốc 100 000. Xem ra cậu sắp thành người đại diện của thương hiệu lớn rồi!!"
"Nghe nói nữ chủ tịch tập đoàn Ancient rất thích mẫu người như cậu. Hay là cậu lân la làm quen thử...không chừng bắt được mẻ cá đó!"
"Hôm bữa tôi nghe nói chủ tịch tập đoàn Poison có gửi lời mời cậu đi ăn tối. Thế cậu có đồng ý không?"
"Tôi chưa nói cho anh biết sao? Đúng hôm đó cậu ấy có lịch hẹn với đại minh tinh Jessica. Người ta ấn tượng với tài năng của cậu ấy, mời cậu ấy hợp tác thử một lần. Cậu mà làm được bạn trai cô ấy là một bước lên mây đó!!"
"Mấy người đừng nói nữa phí nước miếng. Người muốn bao nuôi cậu ấy không chỉ có mỗi chủ tịch tập đoàn Ancient, Poison với minh tinh Jessica đâu. Nhưng cậu ấy chỉ muốn đi lên bằng thực lực thôi. Tôi khuyên mãi mà có được đâu!!"
**4**.
Mấy ngày sau, y lại nhận được một sấp ảnh, chụp lại những lúc y ở ngoài đường.
"Em thật xinh đẹp."
Bức thư lần này ghi mấy dòng đó.
**5**.
"Em mặc bộ quần áo đó thật hợp."
"Tập ảnh vừa phát hành thật sự quá cuốn hút!"
"Hôm nay em không ăn trưa, tại sao vậy? Có phải do bận rộn quá không?"
"Cuối cùng em cũng được chọn làm ứng cử viên khuôn mặt đại diện cho nhãn hàng! Nghe nói lãnh đạo mấy nhãn hàng lớn sẽ đến nhà em kiểm tra đời tư. Em đã chuẩn bị hết chưa?"
"Kết quả đang được bàn luận, em có hồi hộp lắm không?"
Ban đầu chỉ là những lời quan tâm khen ngợi như vậy. Y cảm thấy người kia có chút thành ý, nên lần nào hắn gửi bưu kiện đến đều đọc rồi cất vào góc lữu trữ đồ của fan. Y không hề suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là mình có một fan quá khích.
**6**.
Cho đến một ngày những lời quan tâm khen ngợi dần dần trở nên...bất nhã.
"Chiếc quần đó quá bó sát, đường cong phía sau đều lộ ra rõ ràng. Tôi cảm thấy thật kích thích."
"Hôm nay em ăn kem mà cũng phải đắn đo chọn loại ít béo. Để tôi chỉ cho em một loại kem...ăn không hề béo nha..."
"Em lại đi tập yoga, lúc em cúi người xuống chạm ngón chân...tôi đã không nhịn được mà..."
Vốn dĩ y chỉ cho rằng đây là hành vi quấy rồi quá trớn, vứt sang một bên liền không sao. Ai ngờ...
**7**.
"Món mì đó là em nấu sao? Trông thật ngon quá!"
"Em là người mẫu mà tự biết tự sửa bóng đèn à? Em thật giỏi giang?"
"Bộ dạng em lúc ngủ, thật sự đáng yêu vô cùng."
Những bức thư đã không còn bất nhã như trước nhưng mà...nhưng mà....tất cả các tấm hình này đều được chụp *bên trong* nhà của y. Không phải chụp từ bên ngoài cửa sổ mà thật sự giống như người kia đứng ngay kế bên y chụp lại.
Y hoảng sợ lập tức gọi cảnh sát.
Nhưng đúng lúc này lại nhận được email từ một địa chỉ lạ.
Y mở ra thì bên trong...là vô số ảnh chụp khỏa thân của y lúc ở trong nhà tấm. Chụp từ mọi góc. Đã vậy còn vô số cảnh riêng tư khác bị chụp lại...
"Nếu những bức hình này bị đăng lên mạng. Kể cả khi cảnh sát có bắt được tôi thì sự nghiệp của em cũng chấm hết...em hiểu ý tôi chứ?"
**8**.
Y không gọi cảnh sát.
Ngược lại chủ động trả lời email của kẻ kia.
"Anh muốn gì?"
Nếu hắn chỉ muốn tiền, thì y cũng có chút tiền.
Y căng thẳng ngồi đợi email trả lời.
Nhưng không có gì xảy ra.
**9**.
Hai tuần cứ thế trôi qua.
Email kia không trả lời.
Bưu kiện cũng không thấy gửi tới nữa.
Y nghĩ mọi thứ như vậy là kết thúc.
Cho đến một ngày...
**10**.
Ngày mai có một buổi chụp hình cực kỳ quan trọng với đại minh tinh Jessica. Tập ảnh nếu thành công, sẽ giúp y nắm chắc cơ hội trở thành gương mặt đại diện cho nhãn hàng lớn.
Cả sự nghiệp của y đều trông chờ vào một buổi này.
Nên y cố gắng đi ngủ sớm.
Nhưng đang ngủ thì bị đánh thức.
Bởi còn dao sắc lạnh kề trên cổ.
"Ngoan, nhắm mắt lại."
Kẻ trước mặt giống như hít phải khí Heli, giọng nói bị biến đổi.
Y chưa từng gặp phải tình cảnh này bao giờ. Nhất thời cả người đều cứng đơ.
Một mảnh vải đen bị buộc vào mắt.
Hai tay cũng bị trói lại.
Con dao đó cắt rách quần áo trên người y.
**11**.
Sáng hôm sau, y chống đỡ thân mình đến studio. Minh tinh Jessica quan tâm hỏi tại sao hai mắt y lại đỏ như vậy, cổ họng tại sao lại bị bể tiếng?
Y chỉ nói là mình bị bệnh, không nói gì hơn.
Cuối cùng thì tình trạng hiện tại của y cũng không thể làm việc. Jessica đành cho y về.
Hôm nay là buổi chụp hình quan trọng y khó khăn lắm mới kiếm được, trở về là nhường cơ hội cho một người khác!
Y chỉ vừa vụt sáng lên thôi, y không thể để chuyện này xảy ra.
Y cầu xin Jessica để y chụp ảnh.
Nhưng cô ấy nói lỡ như y ngất giữa lúc chụp hình thì ai chịu trách nhiệm.
**12**.
Y về đến nhà liền ra sức đập phá đồ đạc.
Sau đó y tình cờ phát hiện ổ khóa cửa ban công bị phá.
Đêm qua, kẻ kia là từ lối này mà đi vào.
Nhưng nhà y ở tận tầng 32.
Hắn làm cách nào để leo lên?
**13**.
Leo lên 32 tầng lầu là chuyện bất khả thi.
Nhưng nếu leo xuống thì sao?
Người đàn ông sống ở tầng trên là một tên già trung niên đồng tính nát rượu!!
**14**.
Y chạy lên căn hộ phía trên, tức giận ra sức đập cửa. Chỉ cần tên già đó ra mở cửa, y liền đánh chết hắn.
Nhưng y có gõ thế nào vẫn không có ai ra ngoài.
Hàng xóm cùng tầng đều nói, tên già kia khoảng hai tuần trước đã bán lại căn hộ này rồi, mấy hôm trước vừa mới dọn ra thôi. Chủ nhân mới hình như hôm qua ban đêm có tới một chút, giờ lại chẳng thấy đâu.
**15**.
Chiều hôm đó y nhận được tin, một tên hậu bối được nhận vị trí của y bên cạnh Jessica, trở thành người mẫu cho tập ảnh mới. Bảo y cố gắng đợi đến cơ hội tiếp theo vậy.
Một cơ hội tiếp theo mà ai cũng biết là sẽ không tới...
Y tức giận uống say một trận.
Trong lúc đầu óc mập mờ thì nhận được email.
Lần trước y gửi email hỏi "Anh muốn gì?"
Hắn sau hai tuần thì trả lời: "Tối nay, tôi muốn gặp em."
**16**.
Cơ hội phấn đấu cả đời, ngay lúc đang trong tầm tay thì bị đoạt mất.
Y bất cần đời cầm sẵn con dao đợi kẻ biến thái kia.
Y cũng nhận thức được là mình say rồi.
Quả nhiên hắn lại đến.
**17**.
*Một năm sau*
Phóng viên bao quanh y, ra sức đặt câu hỏi.
"Sản phẩm mới lần này thành công rực rỡ. Là người đại diện của nhãn hàng, không biết cậu cảm thấy thế nào?"
"Nghe nói cậu vì sản phẩm lần này mà làm việc đến nhập viện, không biết có phải không?"
"Có tin đồn cậu dẫn bạn trai đến studio, không biết là thật hay giả?"
"Có người cho rằng, cậu không phải là dùng thực lực để đi lên vị trí này mà là dùng quan hệ, không biết cậu nghĩ sao?"
"Nửa năm trước, tập đoàn Ancient có ngỏ lời mời cậu làm gương mặt đại diện nhưng cậu đã từ chối. Đứng trước thành công hôm nay, cậu có cảm thấy lựa chọn khi đó là đúng đắn?"
Y thành thục trả lời từng câu hỏi của giới báo chí.
Cho đến khi sự kiện bắt đầu, người kia bước lên sân khấu phát biểu, mọi ánh đèn lại chuyển hướng về phía hắn ta.
**18**.
"...và điều đó đã khẳng định vị thế của tập đoàn Poison trên thị trường quốc tế!"
Những tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên.
Cùng lúc này, thư ký đến bảo y vào trong, chủ tịch có việc cần bàn riêng.
Thế là y liền đặt ly rượu trên tay xuống, đi ra sau hậu trường, ngồi đợi trong căn phòng sang trọng.
Cho đến khi bị người kia ôm lấy từ phía sau.
**19**.
Y trước đây là một người mẫu có thực lực. Chỉ dựa vào tài năng của mình mà đi được rất xa.
Y vẫn giữ vững nguyên tắc của mình, chưa từng dây vào những mối quan hệ bất chính.
Ngay cả khi chủ tịch tập đoàn Poison mời y đi ăn tối, y vì cảm nhận được ý đồ của hắn mà từ chối.
Y không ngờ điều đó lại dẫn đến tương lai tăm tối của mình.
Hắn ban đầu chỉ là thuê người âm thầm theo dõi chụp lại hình của y treo đầy phòng. Mục đích ban đầu là để "thỏa nỗi nhớ nhung," hắn nói như vậy.
Cho đến khi hắn lấy hết can đảm mới y ra ngoài rồi bị y từ chối, hắn mới thực sự bị kích động. Bắt đầu gửi bưu kiện đến cho y, cho y biết rằng hắn trước giờ vẫn luôn dõi theo y.
Sau đó y gửi đơn ứng tuyển làm khuôn mặt đại diện đến rất nhiều nhãn hàng. Vào cái ngày hắn đến căn hộ của y với lý do "kiểm tra đời tư," hắn đã âm thầm gắn vô số camera mini khắp mọi góc ngách.
Thế nhưng, hắn lúc đó chỉ là muốn có thêm vài ảnh chụp riêng tư của y mà thôi. Vừa dùng để "thỏa nổi nhớ nhung" lại để "giải quyết vài vấn đề sinh lý."
Hắn sợ y sống lâu ngày sẽ phát hiện ra camera, mới đánh phủ đầu gửi cho y những tấm ảnh riêng tư đó, cốt là để y ngoan ngoãn làm "người mẫu" của hắn.
Cho đến khi...y gửi email hỏi hắn...
"Anh muốn gì?"
Câu hỏi đó khiến hắn tự hỏi chính mình. Hắn rốt cuộc có phải chỉ muốn vài tấm ảnh như thế hay không?
Thế là hắn mua lại căn hộ phía trên nơi ở của y.
Đêm hôm đó hắn hoàn toàn không biết y sáng hôm sau có buổi chụp hình cùng Jessica. Đến khi biết tin liền cảm thấy rất hối hận nên đến tìm y.
Y khi biết hắn là chủ tịch tập đoàn Poison thì ngạc nhiên đến mức đánh rơi cả dao. Nhưng điều đó không có nghĩa là y sẽ bỏ qua cho hắn. Dù có chết cũng phải mang tên khốn nạn đó ra trước pháp luật...
Thế nhưng...
**20**.
Y nghiến răng nghiến lưỡi nói: "Đã một năm rồi, bao giờ thì anh chịu xóa đoạn clip đấy?"
Đêm đầu tiên của y và hắn, hắn quay phim lại.
Hắn ngặm nhắm vành tai y, cười độc ác: "Em muốn hỏi đoạn clip nào? Lần ở công ty? Ở nhà anh? Ở khu suối nước nóng? À...hay là mới ngày hôm qua?"
Y giật mình hất hắn ra.
"Anh....tất cả...."
"Tất cả tôi đều quay lại." Hắn nói, trên miệng nở nụ cười bệnh hoạn: "Còn zoom vào cơ..."
"Anh...nhưng anh đã hứa...chỉ cần một năm anh sẽ trả đoạn clip đó lại cho tôi!!!" Y quát.
"À...ý em là lần đầu tiên của chúng ta sao?"
Hắn từ trong tay lấy ra một cái USB, đưa cho y.
"Đây, bản gốc đây, trả em này!"
"Còn những clip còn lại...??!" Y quát to.
"Nhưng clip còn lại?" Hắn giữ lấy cằm y, thô bạo cắn lên môi y: "Cứ qua một năm tôi trả một cái thì thế nào?"
Một năm trả một cái?
Dù là một tháng trả một cái thì cả đời y cũng không đủ cho hắn trả!!
Y thẫn thờ, chết lặng, ngồi khuỵu dưới đất.
**21**.
Trên màn hình laptop, dòng chữ nhỏ nhắn dường như đang cất giọng hỏi:
"Anh muốn gì?"
Hắn muốn gì ư?
Một cảm giác nóng bừng bất chợt dồn xuống bên dưới. Đầu lưỡi thèm khát liếm qua đôi môi khô khốc.
Tất cả...
Tất cả đều muốn...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT