“Em có nghĩ cũng vô dụng, đi thôi, Lucia còn đang chờ em đó.”

“Tôi không đi… Anh là người xấu, anh muốn hại tôi”

Hứa Trúc Linh ôm thật chặt vào chân giường, thà chết chứ không chịu khuất phục.

Phó Tây Du bất đắc dĩ nói, nếu như lần này không phải tôi đến Đà Nẵng để mang em tới, vậy thì em sẽ biến thành dạng gì đâu, tôi thực sự không dám tưởng tượng. Tôi sẽ không hại em, tôi chỉ đang giúp em thôi”

“Anh biết rõ Lucia hận không thể làm cho tôi chết mà, anh còn dẫn tôi đi gặp cô ta. Tôi ở chỗ này, anh Thành Trung lại không ở đâu, tôi sẽ bị người ta chém giết.”

“Em còn có tôi mà.”

€ô còn chưa nói xong, âm thanh của Phó Tây Du trầm thấp chậm rãi quanh quẩn bên tai. Lòng của cô khẽ run lên. Cô ngước mắt không hiểu nhìn vào anh ta, mỗi lần Phó Tây Du nhìn mình, đều giống như xuyên thấu qua mình nhìn một người khác.

Cô biết, Phó Tây Du sở dĩ bảo vệ cho cô, là bởi vì người vợ đã mất của anh ta. Nhưng dù sao thì mình cũng không phải người vợ đã chết của anh ta.

“Cô ta sẽ không động tới em, chỉ là em nói chuyện với cô ta một chút mà thôi.”

“Tôi cùng với cô ta sao, có thể có chuyện gì để nói chứ?”

“Có lẽ là Cố Thành Trung”

Hứa Trúc Linh không biết nên tin tưởng Phó Tây Du hay không, nhưng bây giờ người đã ở chỗ này, lại không có ai ở bên ngoài trợ giúp, căn bản mình không thể ra ngoài được Lucia chộp tới mình lại để sống như vây, xem ra là thật sự có chuyện cần thiết.

Cô cuối cùng cũng thỏa hiệp, nhằm mắt đi theo đuôi của Phó Tây Du, đi tới thư phòng của Lucia.

Lucia nhìn thấy cô tới, nhếch miệng lên cười một chút, nói: “Rốt cuộc thì cô cũng đã đến?”

“Cô tìm tôi… Làm gì?”

“Phó Tây Du, chuyện tiếp theo tương đối bí mật, cần anh tránh ra ngoài một chút”

“Đừng có động chạm vào một sợi tóc nào của cô ấy, tôi là người rất bao che khuyết điểm”

Phó Tây Du giương môi cười cười, uy hiếp nói mấy câu như mây trôi nước chảy, giống như là chuyện thường ngày.

Lucia nghe thấy vậy có chút không vui híp mắt, cô ta không rõ Hứa Trúc Linh có gì tốt đẹp cơ chứ, mà lại có nhiều người tranh cướp giành giật muốn bảo vệ cô như vậy.

Sau khi Phó Tây Du rời đi, Lucia đi thẳng vào vấn đề.

“Mọi chuyện của Diên, cô đã biết chưa?”

“Cô muốn làm gì?”

“Diên vì thành toàn cho cô, để K phong tỏa toàn bộ mạng lưới, bảo đảm tin tức cô đã kết hôn không truyền ra ngoài. Nhưng chuyện lớn như vậy, làm sao có thể kín không có kẽ hở chứ? Phu nhân vừa mới cùng bố đồng ý chuyện cô chính là vị hôn thê của Diên, lại không nghĩ tới ngày thứ hai thì nghe được tin cô cùng với Cố Thành Trung đã kết hôn”

“Như này thì khác gì bàn tay hung hăng đánh thẳng vào mặt mũi của Kettering, bố giận tím mặt, lửa giận tất nhiên sẽ chuyển sang người Diên. Thật không nghĩ đến phu nhân phân biệt như vậy, cuối cùng người chịu khổ chính là.Josh”

“Josh không để ý dạy tốt em trai cùng với cấp dưới, lẽ ra phương pháp, thủ đoạn cũng sẽ không nhẹ nhàng như vậy đâu. Hứa Trúc Linh, cô thật sự rất có bản lãnh, cô dễ như trở bàn tay thì có thể tạo nên gợn sóng lớn như thế, thật đúng là lợi hại”

“Tôi… Tôi cũng không làm gì hết!”

Cô chưa bao giờ để Diên vì mình mà phải làm gì cả, đến bây giờ cô mới biết, vẫn là thông qua miệng của người khác. Cô căn bản không biết Diên thích mình, cũng không biết phu nhân vì tư lợi của bản thân mà muốn sát hại cô như vậy.

Cô không muốn làm tổn thương bất kỳ kẻ nào.

“Cô thật sự cái gì cũng không làm, muốn trách thì trách hai người anh em bọn họ ngu xuẩn đi. Chờ bọn ý chí của hai người bọn họ mất đi, Lance cũng không cần dùng chút sức lực nào, thì có thể đem bọn họ hốt gọn một thể. Biểu tượng gia tộc của Diên ở trên người cô, như vậy thì tính mạng của Diên khó mà nói trước được”

Lueia cười đầy âm trầm.

“Biểu tượng gia tộc của Diên ở trên người tôi? Làm sao có thể chứ?”

Cô trừng to mắt, không thể tin được lời Lucia vừa nói.

Cô bây giờ mới biết cái biểu tượng gia tộc này đối với gia tộc bọn họ mà nói là quan trọng đến cỡ nào, Diên làm sao lại cho mình dễ như trở bàn tay vậy được?

Cô đột nhiên nghĩ đến Diên đã đưa đồng hồ trên tay của mình, đến bây giờ vẫn luôn mang theo.

Cái này hình dạng cùng vừa vặn không khác biệt lắm so với biểu tượng gia tộc, chẳng lẽ… Được đặt ở bên trong hay sao?

Cô kinh ngạc nhìn vào, trong lúc nhất thời suy nghĩ có chút phức tạp.

Lueia cười nói: “Có phải đang nhớ xem biểu tượng gia tộc ở đâu rồi hay không?”

“Lucia, cô gọi tôi đến đây, hẳn không phải là muốn nói với tôi những thứ nhảm nhí này sao? Không bằng nói ngắn gọn đi, đến cùng là cô muốn làm gì?”

“Rất đơn giản thôi, tôi có một phương.

pháp vẹn toàn đôi bên, cần cô phải phối hợp.”

“Phương pháp gì?”

Hứa Trúc Linh nghỉ ngờ hỏi, cô không thể nào tin được Lucia lại có ý tốt với mình.

“Bonnie sẽ phải chết”

Cô ta nói một cách âm trầm, thanh âm từng chữ nói ra truyền đến, trở nên lạnh giá.

Lời này, giống như là gai sắc, hung hăng đâm thẳng vào trong lòng của Hứa Trúc Linh.

Cố Thành Trung sẽ phải chết sao?

Anh rõ ràng rất tốt, trước đó còn cùng với cô nói chuyện, đang êm đẹp, làm sao lại phải chết chứ?

“Cô… Cô lại đang nói hươu nói vượn gì vậy!”

Cô không biết là bởi vì mình đang tức giận, hay là sợ hãi, âm thanh vậy mà run nhè nhẹ: “Ngu ngốc, chẳng lẽ cô không nhìn ra thân thể của anh ấy càng ngày càng kém sao?

Trước đó có lần bị thương ở London, cô cũng không biết anh ấy là vì bệnh tim sao, bởi vì cái này nên mới ở lại lâu như vậy chứ! Anh có bệnh di truyền của gia tộc, nên trái tim có vấn đề, chỉ là gen lặn, nên ngay từ đầu không biểu hiện ra ngoài mà thôi”

“Trái tim của anh ấy đã bắt đầu suy kiệt, nếu vẫn không thể tìm được trái tim thích hợp, đoán chừng sẽ sống không lâu nữa đâu.”

“Cô tìm đến tôi… Chẳng lẽ… Trong tay cô có trái tim sao?”

“Vừa vặn, trong khoảng thời gian này tôi có tìm được một cái thích hợp. Cô cũng biết tìm được một trái tim phù hợp gặp nhiều khó khăn đúng không?”

Hứa Trúc Linh nghe nói như thế trầm mặc, Lucia chắc chẳn sẽ không giúp đỡ Cố Thành Trung đơn giản như vậy.

Cô cũng không nguyện ý tin tưởng cô ta, rõ ràng một người khỏe mạnh, làm sao lại tính mạng lại hấp hối được. Nhưng… Ngày kết hôn hôm ấy, Cố Thành Trung quá khác thường, cũng làm cho cô không thể không cảm thấy lo lắng.

Lucia tiếp tục nói ra: “Diên thích cô, muốn cưới cô làm vợ, cô cứ ngoan ngoãn đồng ý đi Như vậy cũng có thể đề phòng anh em bọn họ vì cô mà phải chịu nhiều đau khổ. Cuộc mua bán này cô cũng không thua thiệt, làm con dâu của gia tộc Kettering, tôi nghĩ cái thân phận này cũng đủ huy hoàng rồi?”

“Nếu như tôi ở cùng với Diên, có phải cô sẽ thuận theo trở về ở bên cạnh Cố Thành Trung hay không?

“Tôi chỉ là muốn cứu anh ấy, mà cô có sống cùng với anh ấy, cũng chỉ có thể để cho anh ấy chờ chết thôi!”

“Tôi… Tôi không tin lời của cô nói, anh ấy đang sống tốt, sẽ không xảy ra chuyện!”

“Cô có thể không tin, tôi cho cô thời gian là một tháng, nếu như chậm thêm một chút, bỏ lỡ quãng thời gian tốt nhất, vậy coi như trái tim có phù hợp, cũng sẽ chậm hơn, về sau nếu có lưu lại di chứng, cũng khó có thể nói được”

“Vậy tôi có thể rời đi không?”

“Có thể, một tháng sau chúng ta sẽ còn gặp mặt, trừ phi là cô căn bản không quan tâm tới sinh tử của anh ấy”

Hứa Trúc Linh không biết mình đã rời khỏi phòng kiểu gì, đi thêm một chút cũng không thấy được phía trên hành lang, cô bước đi lảo đảo, lảo đảo.

Mỗi một bước, hai chân nặng nề giống như là đang đeo chì.

Phó Tây Du dựa vào đầu vào bậc thang, vẫn luôn chờ đợi cô, nhìn cô đi đến đây lập tức tiến lên.

Còn chưa kịp đi đến trước mặt, lại không nghĩ tới dưới chân của cô mềm nhữn, cả người vậy mà tự nhiên ngã xuống.

Cũng may tay mắt của anh ta lanh lẹ, lập tức ôm chặt lấy cô, mới tránh không làm cho cô bị rơi xuống đất. Vẻ mặt của cô hốt hoảng, cũng chưa kịp nói cảm ơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play