Cô ta nhìn người đàn ông phong độ ngời ngời trước mặt, khuôn mặt điển trai thân hình vạm vỡ, trong ánh mắt không giấu nổi sự yêu mến dành cho anh.
Cô ta sống trên đời bao lâu nay, vương tôn quý tộc đã thấy qua, con nhà hào môn giàu có cũng thấy qua.
Nhưng họ chỉ là loại tư chất tầm thường, trong số đó cũng có vài người xuất chúng nhưng thật sự không thể so sánh với cô ta được.
Cô ta tự cho rằng thủ đoạn của mình rất hiểm độc, và những gì cô ta gặp phải cũng là những người bất chấp thủ đoạn trên thương trường.
Chỉ có Cố Thành Trung là người khí chất nhất, chuyện gì cũng rất chừng mực, không làm chuyện có lỗi với lương tâm, với đất nước của mình.
Nhưng ngày xưa anh không phải như thế!
Cô ta đã cho người đi điều tra chuyện của Cố Thành Trung từ nhỏ cho tới lúc lớn, cô ta phát hiện mấy năm trước ở Thành Trung anh cũng là một con người bất chấp thủ đoạn, một người vì đạt được mục đích có thể bất chấp hậu quả.
Thủ đoạn khi làm việc có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn, Tập đoàn J&C có thể sừng sững ở Đà Nẵng và phát triển chỉ trong vòng vài năm tất cả đều bởi vì sự bất chấp thủ đoạn của Cố Thành Trung.
Chỉ người người nào đó dám cản đường thì chắc chắn không có kết quả tốt đẹp.
Con người này vốn là một loài động vật máu lạnh, có thể so sánh với cô ta.
Nhưng anh ta đã dần dần thay đổi rồi.
Trở thành một người có nguyên tắc riêng.
Có chuyện làm, có chuyện không làm.
Không sử dụng nhiều thủ đoạn nham hiểm nữa nhưng vẫn có thành tích đáng nể.
Cố Thành Trung bây giờ là trụ cột của Đà Nẵng, nếu như anh chỉ là dòng yếu kém, chỉ biết dùng những thủ đoạn dơ bẩn để tranh giành quyền lực thì bây giờ cũng không thể trở thành người đứng đầu ở Đà Nẵng rồi.
Anh có trách nhiệm, có gánh vác, là người đàn ông chính trực ngay thẳng.
Thử hỏi có người phụ nữ nào không muốn trao cả đời mình cho người đàn ông như thế chứ.
Cô ta từng gặp rất nhiều người đàn ông cạn tình cạn nghĩa, vì lợi ích của gia tộc mà bán đứng vợ con.
Nếu không phải công ty Nhật Kinh trọng nữ khinh nam thì e là cô ta cũng giống như Nhật Kinh Lê Sa, sớm muộn cũng trở thành vật hy sinh thôi.
Trong lòng cô ta thật sự rất ngưỡng mộ Hứa Trúc Linh, cũng thật lòng cảm thấy người phụ nữ vô dụng như thế không xứng với mẫu đàn ông ưu tú như Cố Thành Trung.
Người đàn ông ưu tú phải phối với người phụ nữ ưu tú mới phải!
Cô ta cúi đầu nhẹ, trong lòng không ngừng có một dự định nhưng lại không nói ra.
Bởi vì chuyện này rất nghiêm trọng!
Nhưng cô đã chuẩn bị xong xuôi rồi.
“Anh Cố, chắc anh cũng biết thế lực công ty Nhật Kinh rồi đấy, rải rác khắp thế giới, đó là công ty mỹ phẩm cao cấp hàng đầu thế giới, hôm nay tôi sẽ tự quyết định dùng một nửa công ty là quà cưới, chân thành mời anh làm chồng của tôi, tôi và anh sẽ liên kết lại, giới kinh doanh sẽ nằm trọn trong tay chúng ta!”
“Cô Nhật Kinh có bị hồ đồ không? Tôi là người đã có vợ, còn có đứa con trai nữa!”
Cố Thành Trung chau mày lại, giọng nói có chút u ám.
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử bình tĩnh nói: “Thế thì đã sao, kết hôn rồi không thể ly hôn sao? Tôi biết đứa con không phải là của anh, tôi đồng ý nuôi dưỡng nó, sau này tôi cũng sẽ không can thiệp vào tương lai của nó.”
“Nếu tôi sinh con gái thì sẽ thừa kế công ty Nhật Kinh, sinh con trai thì thừa kế Đà Nẵng, đây không chỉ là một cuộc hôn nhân, cũng là một sự kết hợp hoàn hảo.”
“Anh Cố, tôi ngưỡng mộ anh nên muốn anh làm chồng tôi, tôi cũng nguyện ý làm một người vợ đúng mực!”
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử thành khẩn nói những lời này, trong ánh mắt phát ra ánh sáng lấp lánh.
Lần đầu tiên cô ta đặt xuống sự kiêu hãnh của mình để bình tĩnh bàn bạc, thậm chí còn có chút thái độ cầu xin nữa.
Chỉ cần anh đồng ý ly hôn thì sao cũng được.
Trong mắt cô ta, Cố Thành Trung xứng đáng sở hữu một nửa công ty Nhật Kinh.
Cố Thành Trung nghe xong bèn chìm vào trong trạng thái im lặng, anh nhìn người phụ nữ trước mặt mình.
Lúc này cô ta không phải là người phụ nữ mạnh mẽ, cũng không phải là người đứng đầu gia tộc mà chỉ...khao khát là một người phụ nữ cao khát hôn nhân, khao khát gia đình mà thôi.
Cô ta từng gặp gỡ nhiều người nhưng vẫn chưa tìm được một nửa lý tưởng của mình.
Anh là đối thủ.
Là đối thủ đáng trân trọng!
“Cô Nhật Kinh đã uống say rồi, để tôi đưa cô về.”
“Tôi không hề uống say, tôi không thích người khác từ chối mình, cái giá phải trả khi từ chối tôi không phải ai cũng gánh chịu nổi đâu.”
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử trở nên gấp gáp, đôi mày nhíu hết lại.
Nhưng cho dù là tức giận thì cô ta trông vẫn xinh đẹp khiến những người đàn ông xung quanh nhìn ngơ ngác cả mắt.
Người phụ nữ có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, đủ để khiến bất kỳ người đàn ông phải điên đảo tinh thần.
Nhưng khuôn mặt Cố Thành Trung lại cứng đờ, không có biểu cảm gì cả.
Anh mím môi không nói gì cả.
“Anh mau trả lời tôi đi!”
Cô ta trở nên gấp gáp, bất giác đưa tay ra nắm chặt vạt áo của anh.
Chính lúc này phía sau lưng đã vang lên một giọng nói quen thuộc.
“Ông xã, em đến trễ rồi.”
Hứa Trúc Linh nở nụ cười rạng rỡ bước tới và ngồi xuống bên cạnh Cố Thành Trung.
Trong khoảnh khắc cô vừa cất giọng thì Cố Thành Trung đã lạnh lùng hất tay cô ta ra và đứng dậy đi đến trước mặt Hứa Trúc Linh rồi cẩn thận ôm sau lưng cô và cùng nhau ngồi xuống.
“Sao em đến trễ vậy?”
“Em bị kẹt xe, hai người đã ăn chưa?”
“Chưa, em đến vừa đúng lúc đó, anh đã giúp em gọi món rồi.”
Sau khi nói xong anh mới nhớ đến việc vẫn còn một Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử đang ở đây: “Xin lỗi, tôi quên mất nói với cô Nhật Kinh là tôi dẫn cả vợ đi cùng nữa.”
“Sao anh có thể quên chứ?” Hứa Trúc Linh hơi khó chịu nói.
“Mãi bàn chuyện công việc nên nhất thời quên mất.”
“Cô Nhật Kinh đừng giận, anh ấy gọi cho tôi nói cô mời cơm để cảm ơn việc lần trước vợ chồng tôi tiếp đãi, tôi cũng cảm thấy có chút ngại ngùng nên ghé đi mua cho cô một món quà nhỏ nên bảo anh ấy đến trước, nào, cô xem có thích món quà này không.”
Cô chuyền cái túi qua, nụ cười trên khuôn mặt Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử trở nên cứng đờ đi.
Lại một lần nữa...
Cố Thành Trung lại một lần nữa sỉ nhục mình!
Ngón tay cô ta run run mở nó ra, bên trong là một viên Sapphire, xem màu sắc thì cũng không rẻ đâu.
“Quá quý giá rồi, tôi không thể nhận đâu.”
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử chỉ cảm thấy kinh tởm thôi nên từ chối ngay.
“Không được, đây là màu xanh tôi không thể đeo, đây chẳng phải đang dự đoán tôi sẽ bị cắm sừng sao?”
Hứa Trúc Linh nở nụ cười nói, cho dù là đồ ngốc thì cũng hiểu ý nghĩa trong câu nói của cô.
Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử ngơ ngác, cảm thấy cô không thể giả vờ được nữa.
Cô ta đanh mặt lại.
Cô ta nhìn Cố Thành Trung tối sầm mặt lại: “Không ngờ anh Cố lại rượu mời không uống uống rượu phạt, ba lần bảy lượt đều như thế thì tôi sẽ không khách sáo nữa, còn nữa, bà Cố đúng không? Ngày tháng còn dài, chúng ta cứ từ từ chờ xem.”
Nói rồi cô ta lập tức đứng dậy lạnh lùng quay lưng bỏ đi.
Hứa Trúc Linh không ngờ Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử lại nổi giận cứ thế quay đầu bỏ đi.
Cô chỉ muốn Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử tự biết đường rút lui chứ không có ý chọc tức cô ta.
Nhưng bây giờ sự việc có vẻ hơi nghiêm trọng rồi.
“Có phải là em không nên đến không? Em đã nói từ đầu là em không đến rồi,
Cô chưa nói xong đã bị Cố Thành Trung cắt ngang.
“Không sao, mọi thứ đều nằm trong dự đoán cả.”
Cố Thành Trung nhẹ nhàng an ủi lòng gấp gáp của cô.
“Anh...anh đang cố tình sao? Cố tình chọc tức cô ta?”
Một lúc sau cô mới phản ứng lại.
“Anh muốn để cô ta biết anh yêu em nhiều đến nhường nào, trân trọng em nhiều đến nhường nào nên không thể có ai cướp anh đi được.”
Anh ôm chặt cô và đau khổ nhắm mắt lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT