Hứa Trúc Linh nhụt chí, Bạch Minh Châu nói ngực cô không chỉ nhỏ mà còn rất nhỏ.
Chỉ cần đàn ông có chút cơ ngực thôi là đủ để đánh bại cô rồi.
Hứa Trúc Linh đưa tay sờ lên ngực Cố Thành Trung với vẻ đáng thương, rất có xúc cảm, đàn hồi có lực!
Mặc dù có chút cứng nhưng sờ vẫn rất sướng.
Xe còn chưa lăn bánh, Hứa Trúc Linh muốn thừa cơ hội này sờ ka một chút.
Cô vươn người lên hàng ghế trước, định đi sờ ka. Dọa Cổ Thành Trung khiến anh sợ tới nỗi vội vàng túm lấy dây lưng quần của cô mà kéo cô trở về.
“Em làm gì thế hả?”
“Em sờ anh ấy một chút, xem có giống anh không.”
“Không cho sờ, em chỉ có thể sờ anh thôi!” Cố Thành Trung nhíu mày rồi nói với vẻ không vui.
Cô nhóc này càng ngày càng to gan rồi, đụng vào mình rồi mà còn dám đụng vào người đàn ông thứ hai, làm gì có chuyện đó chứ?
“Vì sao?”
“Em đổi góc nhìn đi. Anh đụng em rồi lại đụng người khác, em nghĩ sao?”
“A…”
Câu nói này của anh khiến cho Hứa Trúc Linh không thể nào phản bác được.
“Nhưng em đụng đàn ông mà, hơn nữa còn cách quần áo.”
“Vậy anh cũng cách quần áo được không?”
“Cũng không được, anh là đàn ông, em là phụ nữ… A, sao em lại cảm thấy anh nói rất có lý nhỉ?”
Hứa Trúc Linh đã hoàn toàn hoang mang.
“Chúng ta đặt ba điều quy ước đi. Những chuyện em làm với anh không được làm với người khác nữa. Anh cũng thế, đây là bí mật giữa hai chúng ta, được không?”
Hứa Trúc Linh gật gật đầu với vẻ thất vọng.
A, muốn sờ một cái quá. Chắc là bác sĩ Doanh cũng không tồi.
Trên đường về trường học, Cổ Thành Trung cố tình kéo tấm ngăn hàng ghế trước và hàng ghế sau lên. Anh sợ Hứa Trúc Linh lại nổi lên ý đồ xấu.
Hứa Trúc Linh dở khóc dở cười, vậy mà cậu chủ lại còn ghen với mình nữa chứ, đây đúng là trăm năm khó gặp.
Cố Thành Trung đưa Hứa Trúc Linh về trường thì quay lại công ty. Không ngờ Cố Chí Thanh đã tới, bên cạnh ông ấy còn một ông cụ và một cô gái trẻ tuổi.
Cố Thành Trung biết ông cụ này, là chủ tịch của công ty truyền thông Thiên Văn.
Dựa theo bối phận thì anh phải gọi một tiếng bác Trình.
Cổ Chí Thanh thấy anh tới thì vội vàng kéo anh tới trước mặt rồi nói: “Ông Trình, tôi đã nói rồi. Tôi sẽ không ép buộc con cái, con tôi thích ai, muốn cưới ai đều là do chính nó quyết định. Ông vẫn chưa từ bỏ ý định, tự chuốc nhục làm gì?”
“Không phải là tôi tự chuốc nhục mà là tôi không khuyên được cô cháu gái của mình. Con bé lớn đến từng này rồi nhưng không xem trọng ai, hết lần này tới lần khác lại thích con trai ông. Quậy tanh bành, tôi chỉ có thể kéo tấm mặt mo này xuống mà đến hỏi ý con ông.”
Cố Thành Trung nghe thế thì nhíu mày, lại là xem mắt.
“Thành Trung, đây là cháu gái yêu của bác, tên là Trình Anh.”
“Chào anh, em là Trình Anh, có lẽ anh đã từng thấy em rồi đúng không, em là ngôi sao lớn đó. Còn về anh, Cố Thành Trung, cậu ba Cố thanh danh hiển hách, em cảm thấy rất có hứng thú.”
Cố Thành Trung nhìn Trình Anh đưa tay tới thì lễ phép mà nắm một chút rồi rút về.
Anh nói: “Xin lỗi, tôi thật sự chưa từng thấy cô. Thứ mà tôi không thích thì trước giờ chưa từng lãng phí sức lực và ánh mắt của mình. Cô có hứng thú với tôi? Vẫn nên cắt đứt sớm thì hơn, chúng ta không hợp.”
Cố Thành Trung trả lời rất thẳng thắn, anh không hề cho Trình Anh cơ hội tiếp tục mở miệng.
Trình Anh đỏ mặt, năm nay cô ta hai mươi tuổi, xinh đẹp đáng yêu, gia thế hiển hách, được rất nhiều người theo đuổi.
Nhưng cô ta chẳng thích ai, cho tới khi Cố Thành Trung xuất hiện.
Cô ta không khỏi có chút hiếu kỳ, nên đã tốn rất nhiều sức lực lên người anh.
Càng điều tra sâu thì cô ta càng phát hiện Cố Thành Trung như một đầm lầy, bí ẩn khó lường.
Không thể hiểu!
Trái tim của người này như biển lớn, sâu không thể dò.
Nhưng người đàn ông có độ khó càng cao thì cô ta lại càng có hứng thú.
Trình Anh muốn một người có thể chi phối chính mình, có thể để mình dựa vào.
Cho dù là phương diện nào của Cố Thành Trung cũng rất giỏi giang. Anh có năng lực có trách nhiệm, có bề ngoài có tiền.
Tuổi còn trẻ, không có bất kỳ thói hư tật xấu nào, chính là người tình trong mộng của Trình Anh. Đột nhiên Cố Thành Trung xuất hiện, cướp hết mọi ánh mắt của cô ta.
Cô ta bắt đầu giật dây người nhà, nhất định phải tới cửa cầu hôn. Dù là ông nội nói Cố Thành Trung đã đính hôn với người khác, nhưng cô ta vẫn muốn thử một chút.
Trình Anh đã điều tra về Hứa Trúc Linh, người phụ nữ như thế mà cũng xứng đáng đồng với cô ta ư?
Trận chiến này mình thẳng chắc rồi Nhưng không ngờ rằng lần gặp mặt đầu tiên cô ta còn chưa kịp tạo ấn tượng tốt thì đã bị Cố Thành Trung chặn hết tất cả đường lui rồi.
Cái gì gọi là không hợp chứ? Cái gì gọi là không hợp, chẳng lẽ anh và con nhóc nhà họ Hứa kia hợp ư?
“Em và anh không hợp chỗ nào?” Trình Anh rất tủi thân cũng rất bướng binh, cô ta hỏi với vẻ không cam lòng.
“Tôi thích đàn ông, giới tính không hợp.”
“Anh lừa em, đó đều là những tin đồn mà anh cố ý tạo ra thôi: Anh lừa mấy người kia thì cũng thôi, còn muốn lừa em ư?”
“Hai đứa nhỏ các con từ từ nói chuyện, bác và bố con đi uống trà. Lát nữa con phải đưa Trình Anh về, bác Trình của con chỉ có một một cô cháu gái này. Con nhất định phải đảm bảo an toàn cho con bé, nếu không thì bác Trình dạy dỗ con đấy.”
Ông Trình cố ý nói thế chính là vì muốn tranh thủ thêm cơ hội cho cháu gái mình.
Cố Thành Trung nhíu mày. nhưng cũng không thể từ chối. Dù sao đó cũng là bề trên của mình.
Anh chỉ có thể nhìn về phía Cố Chí Thanh.
Cố Chí Thanh vò đầu, biểu thị mình cũng rất khó xử.
Bạn tốt nhiều năm, bây giờ chỉ nhờ mình một chút chuyện nhỏ này thôi, cũng không thể không làm chứ.
“Uống trà thôi, tôi có một bình Long Tĩnh trước mưa, bình phẩm một chút.”
Ông ấy giả vờ như không nhìn thấy rồi trực.
tiếp quay người rời đi.
Trong phút chốc, trong văn phòng chủ tịch to lớn chỉ còn mỗi hai người bọn họ.
Trình Anh chắp tay sau lưng rồi mở miệng nói: “Cố Thành Trung, em đã điều tra anh rõ ràng rồi. Anh từng bị tổn thương vì tình, cũng từng bị hãm hại. Cho nên đã tạo nên sự chịu đựng và nội tâm mạnh mẽ của anh. Em nói đúng không?”
Khi Cố Thành Trung nghe thấy câu bị tổn thương vì tình thì mắt có chút mở ra, lạnh lùng thâm thúy.
Anh không trả lời mà chỉ đứng đó. Trình Anh thấy anh không phản bác thì nói tiếp.
“Thật ra em đã nghe danh của anh lâu rồi, chẳng qua đều là tin xấu. Nói anh xấu xí lại già, còn hướng tính không rõ ràng. Lúc đó đương nhiên em sẽ không tốn công sức vào.
người anh. Nhưng từ lúc anh bộc lộ tài năng tới nay thì em đã phát hiện anh là người em muốn”
“Một người có thể nhẫn nhịn bốn năm trời, chịu hết mọi sự tủi nhục khiến cho kẻ thù xem nhẹ mình, từ đó phát triển tập đoàn J&C.
Người như anh khiến cho em rất khâm phục.
Cho nên Trình Anh muốn gả cho anh!”
“Cô tốn nhiều công sức vào tôi như thế, nhưng sao cô tự tin rằng tôi sẽ chấp nhận cô?”
“Em đương nhiên là tự tin rồi.” Trình Anh vừa cười vừa nói, cô ta ngước cằm lên. Không hề e dè trước mặt Cố Thành Trung, hơn nữa còn rất to gan.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT