Bất chợt Lumica nhớ về Lunar những ngày người chị mình còn trẻ và còn đang thi đấu ở giải vô địch bóng đá quốc gia Solomon - một quần đảo ở Thái Bình Dương. Cô nàng thi đấu cho Kossa và là tiền đạo số một của đội, một số câu lạc bộ ở châu Âu đang đánh tiếng chiêu mộ cô.
Tuy nhiên, trong một trận đấu mà các câu lạc bộ ở châu Âu cử người đến theo dõi, Lunar thất bại thảm hại trong trận đấu đó. Cô nàng bất lực trong việc tìm đường vào mảnh lưới đối thủ và liên tục bỏ lỡ các cơ hội.
- Aizz! - Lunar ôm đầu - Trời ơi!
Hôm ấy, trận đấu kết thúc với tỉ số 0 - 1. Số điểm mà Lunar nhận được là 6,2 - một số điểm rất tồi tệ. Dĩ nhiên, với số điểm tồi tệ như thế này thì các đội bóng châu Âu cũng không theo đuổi thương vụ này nữa. Hàng loạt đội bóng hủy bỏ, Lunar mất đi cơ hội được thi đấu ở lục địa già.
Chưa kể, trận đấu vừa rồi là trận đấu quan trọng, nếu không giành chiến thắng thì đội bóng sẽ phải ở lại hạng hai thêm một mùa nữa. Và điều đó đã xảy ra, Lunar quá đen đủi.
Sau mùa giải, Lunar rời đội bóng và không trở lại quần đảo Solomon thêm một lần nào nữa. Cô nàng dự định bỏ nghề cầu thủ nhưng nếu quay về Mặt Trăng, cô nàng sẽ bị bọn quý tộc mặt trăng vốn có thâm thù với Nular - bố của cô - chèn ép. Lumica là người ở cạnh bên, cô đã động viên người chị của mình trong những thời khắc khó khăn nhất, cô khuyên chị mình rằng hãy làm lại từ đầu. Kết quả, Lunar quay trở lại thi đấu bóng đá và đạt thành tích rất tốt ở một câu lạc bộ thuộc Kazakhstan khi giành chức vô địch và lọt vào vòng 1/8 cúp C1.
Quay trở lại hiện tại, sau một khoảng thời gian hồi tưởng, Lumica rơm rớm nước mắt khi nhớ về người chị của mình:
- Chị ơi...
Đôi mắt ầng ậng nước, Lumica nhắm đôi mắt lại. Giọt nước mắt lăn dài trên má, Lumica tự hứa với lòng mình:
- Em sẽ tìm ra kẻ trộm mộ cho chị!
*
Về phần Hiếu và Kriknak, hai đứa nó trở về lâu đài Bóng Đêm. Trên đường về, hai đứa nó đi ngang qua một tiệm nước giải khát. Kriknak hỏi:
- Uống nước không? Uống cho đỡ buồn.
- Ờ...
Kriknak vào trong mua hai ly Coca. Trong lúc đang chờ đợi, Kriknak nhìn thấy một người nào đó rất quen thuộc.
- Mẹ!
- Hử... Ủa Kriknak, con làm gì ở đây thế? - Krixi quay lại.
- Con đang trên đường về lâu đài, đi ngang qua đây mua nước thôi.
Mua nước xong, Kriknak và Hiếu định đi tiếp nhưng Krixi gọi hai đứa lại:
- Nè, giờ trễ rồi, hai đứa đến nhà của cô nghỉ ngơi đi. Hình như ngày mai là Hiếu tham dự đấu trường 405 đúng không?
- Đúng ạ.
- Vậy thì đến nhà của cô, nhanh lên.
Thế là, Krixi dẫn Hiếu và Kriknak về nhà mình. Trên đường về, cả ba vừa đi vừa nói chuyện với nhau vui vẻ. Kriknak hỏi:
- Mẹ ơi, mai mình ăn súp cua hả mẹ?
- Con muốn ăn hả?
- Không, tại con thấy mẹ mua súp cua nè.
Krixi nhìn lại ly súp cua mình đang cầm rồi trả lời:
- À, mẹ mua cho cô Payna ấy mà.
- Payna hả? - Hiếu thốt lên.
- Nhóc sao vậy? - Krixi ngạc nhiên.
Hiếu xua tay:
- À không, không có gì...
Ngoài ra, bọn họ còn nói những chuyện trên trời dưới đất nữa. Sau một hồi, cả ba về đến nhà. Baldum đứng chờ sẵn ngoài cửa, vừa thấy Krixi thì cậu ta chạy ra:
- Có không?
- Đây nè. - Krixi đưa ly súp cho Baldum.
Kriknak ngạc nhiên:
- Sao lại đưa chú Baldum vậy mẹ?
- À, cô Payna không đi được nên Baldum mới ra nhận giùm đó con.
- Tôi về nha... - Baldum định ra về thì nhìn thấy Hiếu - Ủa...
Thằng Hiếu giật mình:
- Hả... gì?
- Hiếu đấy hả? - Baldum soi khá kĩ thằng Hiếu.
- Đúng rồi, có gì sao?
Cậu ta soi gì đó một lúc nữa rồi ra về:
- Không có gì đâu, lâu quá không gặp.
- Hú hồn... - Hiếu đặt tay lên ngực - Tưởng bị gì chứ.
Krixi không để ý lắm đến thái độ của Hiếu, cả ba vào trong nhà. Bây giờ cũng tối, cả ba không tắm khuya mà quyết định ngủ luôn, sáng mai tắm một thể.
Nhà của Krixi chỉ có một chiếc giường bởi trước khi có Kriknak thì nhà này chỉ có hai người. Kriknak được sinh ra ở lâu đài Bóng Đêm nên cậu ta ở đó nhiều hơn ở trong rừng, lâu lắm mới về rừng. Krixi cũng định sắm một chiếc giường nữa nhưng rồi cảm thấy làm vậy thì nó chật nhà nên thôi.
Do hiện tại thiếu giường, Krixi quyết định xuống đất nằm. Cô ngủ rất nhanh, chừng năm phút là đã chìm vào giấc ngủ.
Ở trên giường, Kriknak và Hiếu canh lúc Krixi ngủ thì hai đứa nó mở điện thoại lên leo rank đêm khuya. Thật ra mà nói thì hai tụi nó chỉ đánh đúng một trận thôi bởi xong trận đó thì đứa nào cũng buồn ngủ. Chợt Kriknak hỏi:
- Ê, sao lúc Baldum nhìn ông á, ông run dữ vậy?
- Không có gì đâu, đừng quan tâm.
- Sao tui cứ có cảm giác ông giấu tui cái gì đó Hiếu.
Nó gắt:
- Giấu quái gì! Tui ngủ đây, mai tui còn phải đi thi nữa.
Nói rồi thằng Hiếu nhắm mắt lại, Kriknak cảm thấy có cái gì đó hơi mờ ám nhưng rồi chẳng biết chuyện gì đã xảy ra cả. Sau một hồi suy nghĩ, đôi mắt cậu bọ nhà ta đã díp lại lúc nào không hay.
Một cơn mưa rào nhẹ lướt qua, những tiếng động trên mái nhà làm bọn họ ngủ ngon hơn rất nhiều.
Trong khi đó, Baldum về nhà. Đi gần tới thì cậu ta chợt phát hiện ra quân đội đang ập vào nhà của cậu ta, thủ lĩnh là Tel'Annas. Baldum lo sợ một điều không hay bởi khi chính Tel'Annas đi áp giải tội phạm thì sự việc rất nghiêm trọng.
Ngoài Tel'Annas, hai người đứng canh ở ngoài là Rayna và Heio. Baldum tiến lại:
- Ê, có chuyện gì xảy ra vậy?
- Tel'Annas đến đây tìm Payna. - Heio trả lời.
- What... có cần làm quá vậy không?
Rayna thở dài:
- Không quá không được, hôm qua tôi tới đây kiếm chị ấy nhưng... chị ấy phản kháng dữ quá, đánh tôi đau muốn chết. Nhìn nè, đánh bầm ngực tôi rồi. - Nói rồi Rayna cởi áo ra.
Baldum lắc đầu:
- Thôi, khỏi khoe.
Sau chừng mười lăm phút, Tel'Annas đã lôi ra được Payna. Cô nàng cố thủ trong nhà vệ sinh và vẫn đang chống cự khi mà cố bám lấy cây cột nhà quyết không chịu ra ngoài. Đám lính phải cùng nhau lôi tay chân của Payna ra thì mới đưa được cô đi.
Baldum hỏi:
- Có chuyện gì mà Payna bị như thế vậy?
- Tội không chấp hành lệnh triệu tập. - Heio - Tội này nặng lắm á, y như trốn nghĩa vụ quân sự vậy đó.
Truyện Cổ Đại- Ghê vậy?
Rayna bảo:
- Nữ vương triệu tập là phải tuân theo, trốn là đủ thứ chuyện đấy. Mà khó hiểu nha, tại sao chị ấy lại làm như vậy chứ nhỉ?
- Ai biết. - Heio.
Tel'Annas ra lệnh:
- Về!
- RÕ! Tụi này về nha. - Rayna.
Baldum gật đầu nhưng nhìn lại ly súp cua, cậu ta lẩm bẩm:
- Giờ mình ăn hả trời?
Payna được đưa về căn cứ của khu rừng Chạng Vạng, cô nàng vô cùng sợ hãi với mọi người xung quanh. Phải mất một lúc rất lâu thì cô nàng mới giữ được bình tĩnh.
- Payna, tôi cần cô hợp tác.
- ... - Payna gật đầu, trông mặt cô ấy rất căng thẳng.
- Từ thứ năm tuần trước, cô đã đi đâu?
Payna suy nghĩ, bất chợt cô ấy hoảng hốt rồi chạy lung tung. Rất may mắn là hai tên cận vệ đã ngăn cản kịp thời.
- Hiếp, hiếp!
- Cái gì? Tôi không giỡn với cô đâu nha.
- Có hiếp, có hiếp dâm.
Tel'Annas ngạc nhiên:
- Ai hiếp?
- Thằng Hiếu, nó hiếp tôi.
- Khi nào?
Payna cố nhớ lại, cô nàng rất run. Tel'Annas trấn tĩnh:
- Hãy bình tĩnh nhớ lại, chuyện đó xảy ra ở đâu?
- Tối thứ tư, lúc đó... - Nói rồi Payna kể lại toàn bộ sự việc trong cái đêm định mệnh đó.
Nghe Payna nói như vậy, Tel'Annas nửa tin nửa ngờ bởi Payna chưa bao giờ cung cấp thông tin sai sự thật, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng mặt khác, chuyện này ai làm chứng? Nếu chỉ tin theo như Payna nói thì mọi chuyện nó một chiều, không đủ để xét vụ này.
- Cô nói là Hiếu hiếp cô?
- Đúng. - Payna.
- Mời cô vào phòng để kiểm tra.
Thứ mà Tel'Annas muốn kiểm tra Payna chính là màng trinh bởi giống như Krixi ngày trước, những người thuộc khu rừng rất ghét con người nên sẽ không bao giờ có chuyện quan hệ với bên ngoài.
- Hừm...
- Sao thưa nữ vương?
- Cô đùa tôi à, màng trinh còn y nguyên đây này.
Payna gắt lên:
- Không có, tôi bị hiếp thật mà. Chính tôi cảm nhận điều này cơ mà.
- Vậy tại sao cô lại không chấp hành lệnh triệu tập?
- Tôi...
Tel'Annas hỏi tiếp:
- Cô muốn bị phạt phải không?
- Không... không có...
- Vậy tại sao lại không chấp hành?
Payna nghiến răng:
- Tại tôi... sợ...
- Sợ cái gì?
- Tôi sợ bị hiếp lần nữa. - Payna nhắm mắt lại rồi lắc đầu thở dài.
Tel'Annas nghe xong, cô nàng không thật sự rõ ràng về việc này song Hiếu là manh mối duy nhất, Tel'Annas nhanh chóng cho người đi điều tra về Hiếu.