Trận kéo co nữ giữa lớp 11/2 và 11/10 diễn ra khá hấp dẫn khi hai đội giằng co nhau dữ dội. Đội 11/2 khá xông xáo trong việc tấn công còn lớp 11/10 lại giỏi trong việc phòng ngự.
Lumica lẩm bẩm:
- Cô thấy lớp 11/10 dai đấy, đến giờ vẫn trụ được.
Quả đúng như cô ấy nói, người trụ của lớp 11/10 rất dai, dù kéo cỡ nào không không suy chuyển. Lớp 11/2 tưởng chừng đã có điểm thì lại...
TUÝT, trọng tài thổi còi. Chiến thắng thuộc về lớp 11/10 sau một pha phản công chớp nhoáng. Tỉ số là 1 - 0. Tiếp đà hưng phấn, bọn họ chiến thắng ở keo 2 rồi giành chiến thắng chung cuộc.
Lumica gom cả đội nữ lại:
- Mấy em nhớ rõ, đừng có dùng tay kéo, nhích lùi từng bước theo nhịp là thắng. Cố lên!
- Vâng!
Mười lăm phút sau, ban tổ chức thông báo:
- Xin lời đội nữ lớp 11/10 và 11Đ ra sân.
- Tới lượt của em rồi! - Sinestrea lẩm bẩm - Cổ vũ em nhé!
- Ừ. - Tôi gật đầu và mỉm cười.
Cả hai đội đều đã tiến ra sân và lên dây. Trọng tài canh dây ở chính giữa. Đội nữ khụy gối xuống chuẩn bị cho keo một. Đội nữ chọn Sinestrea làm người trụ, điều này làm tôi khá ngạc nhiên.
Dextra đứng sau bảo:
- Trụ chắc vào nha em.
- Rõ!
Bất chợt ban tổ chức tiến đến chỗ của Sinestrea:
- Em mang giày vào.
- Ơ...
- Mang giày vào mới được thi đấu, nếu không sẽ bị xử thua.
Cả đội nam ngơ ngác, tôi giờ mới để ý là cô ấy không mang giày. Không còn cách nào khác, tôi đưa giày của tôi cho cô ấy mang, may là không quá rộng.
Hải vỗ mạnh vào vai tôi:
- Mày là người yêu nó mà không sắm nổi cho nó đôi giày, chán mày ghê.
- Cô ấy có bao giờ nói chuyện giày dép với tao đâu.
- Dở. - Hải lẩm bẩm.
Sau khi đội hình đã ổn định, trọng tài giơ hai tay ra đằng trước:
- Tuýt!
Các cổ động viên hô to cố lên, cố lên liên tục. Tôi tạo một tấm bảng khắc chữ giơ lên:
- Cố lên mọi người ơi!
- HỰ ~ - Đội nữ 11Đ trụ xuống đè dây. Lumica đánh nhịp một hai để các tuyển thủ di chuyển hợp lí.
Các thành viên của đội tuyển kéo co trẻ Mặt Trăng đứng ở đằng sau đang nhích dần. Lumica bảo:
- Nhích đi! 1, 2!
Linik nhắm mắt nghiến răng nghiến lợi mà giữ, xem chừng cậu ta cũng đang gồng hết lực. Keera và Dextra tì người giữ dây rất chắc.
Ở phía trên, Sinestrea chống chân trụ:
- Bọn kia dữ quá!
Đám con trai cổ vũ:
- Cố lên! Cố lên! Kéo đi, mạnh lên!
Lớp 11/10 không phải tay vừa, họ vẫn đang rất chắc chắn trong những bước di chuyển của mình. Thằng Minh lấy điện thoại ra quay phim.
- Kéo đi! - Lớp 11/10 hét lên rồi bắt đầu kéo. Dường như bọn họ đã nhận ra đội 11Đ bắt đầu xuống sức, họ gia tăng sức lực.
- Ư Ư ~ - Cả đội 11Đ gồng lực.
Lumica lẩm bẩm:
- Căng, bọn nó dữ quá. Đè thấp xuống!
- RÕ!
Thế nhưng lớp 11/10 vẫn quá mạnh, Lumica chơi lớn cho các đội ngồi xuống đất để giữ dây, đương nhiên là điều này không phạm luật. Đây là cách duy nhất mà Lumica có thể làm.
- Đáng ghét, bên kia mạnh quá!
Tuy nhiên, lớp 11/10 đâu thể kéo hoài, bọn họ bắt đầu giảm lực. Nhận ra được điều này, Lumica hô lớn:
- Kéo! Kéo đi, bọn nó đuối rồi!
- Vâng! - Cả đội lớp 11Đ đứng dậy rồi nhích dần về phía sau.
Đội 11/10 đè dây xuống không cho 11Đ kéo, mặc dù đã đánh nhịp và nhích dần về đằng sau nhưng khoảng cách không được bao nhiêu. Đội bên kia phản công rất nhanh, thoáng chốc đã kéo Sinestrea ra đến gần vạch mức.
Dextra và những người ở phía sau tuy đã đuối nhưng vẫn cố kéo. Lumica đánh nhịp cho đội nhưng hình như không ăn thua.
Chân của Sinestrea đã gần đến vạch, cô ấy nhấc chân lên để lùi nhưng...
- AAA!!! - Bất ngờ cô ấy trượt chân ngã ra phía trước, đội 11/10 thừa cơ kéo mạnh văng cả đội 11Đ. Trọng tài tuýt còi. Các cổ động viên hò reo ăn mừng.
- Kết quả kéo co: lớp 11/10 thắng 1 - 0. Hai bên đổi sân.
Tôi ôm đầu:
- Trời đất!
- Căng rồi đây... - Nam.
Lumica đỡ Sinestrea đứng dậy, phủi bụi và hỏi:
- Em không sao chứ?
- Không sao thưa cô.
- Đừng có nhấc chân lên, trượt đấy.
Hai đội đổi sân rồi lên dây. Lumica định đưa một tuyển thủ kéo co của Mặt Trăng lên trụ thay cho Sinestrea nhưng Linik xung phong. Trông vẻ mặt của Linik rất quyết tâm, Lumica tin tưởng giao cho cậu ta.
Dextra bảo:
- Tập trung vào đi, ván này phải gỡ.
TUÝT, trọng tài cất còi. Cả đội 11Đ hô lên một tiếng rồi ngồi xuống trụ dây. Lumica bắt đầu điều khiển cả đội kéo.
Đội kéo co nam hò reo:
- Cố lên! Cố lên!
- Con ơi, cố lên! - Một giọng cổ vũ nghe quen quen, tôi quay ra đằng sau xem thử. Hóa ra là Liliana.
Linik nghe tiếng mẹ, cậu ta có vẻ được tiếp một liều doping mà kéo. Lớp 11/10 bắt đầu phản công, Linik dùng toàn bộ sức lực của mình để trụ.
- Ư Ư!!!
Nhưng có vẻ như cậu ta không thể trụ quá lâu khi sức lực có hạn, Linik bắt đầu đuối dần.
- Tiếp tục đi con! Mẹ tin con! - Liliana đứng ngoài hô lớn.
- Mẹ! - Linik như bừng tỉnh, cậu ta ghì chặt dây trong khi mình đã tiến sát vạch.
Những người ở phía sau bắt đầu đồng thanh:
- 1, 2! 1, 2! - Vừa nói, đội 11Đ vừa nhích ra đằng sáu. Khoảng cách giữa chân của Linik và vạch mức đang xa dần, Lumica mỉm cười:
- Hay lắm!
- Ráng lên, xíu nữa thôi tụi bây! - Dextra hô to.
Loble và Keera gồng lực:
- HỰ!
Các cổ động viên của đội nam chuẩn bị nhảy lên ăn mừng thì bất chợt...
- Ui da! - Sinestrea trượt chân ngã đập mông xuống đất. Đội 11/10 nhanh chóng tận dụng cơ hội kéo. Từ thế chủ động, cả đội lại bị kéo đi. Linik gồng lực giữ người trụ:
- Ư Ư Ư ~ Cái gì vậy!
Sinestrea chống chân đứng dậy thì một cơn đau nhói chạy ngang người, chân cô đã bị trật. Rút thanh kiếm ra để chống mà đứng dậy, cô nắm chặt vào sợi dây, chân vẫn cố chống mà kéo.
Linik vẫn đang đè dây để trụ, đội 11/10 vẫn chưa kéo được khi Linik nhà ta chống chân rất chắc.
Tôi hô lớn:
- Sinestrea, cố lên em ơi!
- Mình không thể thua được! Cơn đau này không ăn nhằm gì hết! YAAA~~ - Cô ấy gồng lực.
Lumica mỉm cười:
- Khá khen cho tinh thần của nó. Mấy đứa, kéo mạnh vô! Nhanh, để lâu càng bất lợi đó!
- HỰ HỰ!!! - Linik nghiến răng, có vẻ cậu ta đã đi đến giới hạn.
Chân của cậu ta đã trượt ra phía trước rất nhiều, chừng một tí nữa là thua. Dextra hô lớn:
- Kéo đi tụi mày!
- RÕ! YAAAA!
Cả đội kéo co nam đồng thanh:
- CỐ LÊN!
Lớp 11Đ gần như đã dồn toàn bộ sức lực để kéo, ấy thế mà vẫn chưa ăn được. Lumica điều khiển cả đội kéo về phía mình.
- 1, 2! 1, 2!
Kéo đến nửa đường, cơn đau chân của Sinestrea ập đến khiến cô ấy nhăn mặt. Nhích chân trái ra đăng sau, chân phải trụ đau khủng khiếp.
- Đau quá... Không được, mình không thể để thua!
Tôi tiến đến chỗ cổ vũ gần Sinestrea nhất mà động viên:
- Tiếp đi em! Anh tin tưởng em làm được! Cố lên, nén đau một tí thôi! - Nói rồi tôi vận ma thuật sinh mệnh. Đột nhiên Lumica phá thuật, cô ấy nhìn tôi với một ánh mắt mà khi nhìn vào đó, tôi như nghe rõ từng lời:
- Dùng ma thuật là bị xử thua!
- ... - Tôi bỏ tay xuống.
Kriknak đứng ngoài gào lên:
- Linik! Cố lên! Kéo đi!
- Ư ư... Tao... - Có vẻ như Linik đã không còn sức để trụ nữa, người cậu ta như lả đi.
Lớp 11/10 kéo mạnh về phía mình, chân của Linik không còn bám trụ nổi nữa.
Đội 11Đ nằm gục xuống sân, Linik ôm mặt mà khóc. Liliana nhanh chóng chạy ra:
- Con!
- Mẹ... con... thua rồi hu hu...
- Không sao đâu con, đối với mẹ thì con đã là người chiến thắng rồi.
Linik ôm chặt lấy Liliana.
Sinestrea ngồi gục xuống sân, cô ôm đầu dằn vặt mình:
- Ư ~
- ... - Tôi tiến đến vỗ vai cô ấy - Không có gì phải dằn vặt mình đâu em. Vào trong đi, anh chữa thương cho.
Thế rồi cô ấy đứng dậy, tôi cõng cô ấy vào trong để chữa thương. Thằng Nam chạy theo tôi. Lumica đưa cả đội ra khỏi sân, cô mỉm cười:
- Cô phục các em đấy.
- Bọn em thua mà cô.
- Cô phục tinh thần chiến đấu không bỏ cuộc của các em. Mặc dù các em không giành được chiến thắng nhưng các em đã thi đấu rất kiên cường, điều đó làm cô nể phục. Các em còn tham gia những môn thể thao nào nữa không?
Loble đáp:
- Có ạ.
- Môn gì vậy?
- Quyền anh ạ.
Dextra nói thêm:
- Em còn môn điền kinh.
- Em đăng kí môn bơi tự do. - Keera.
Lumica mỉm cười:
- Cô chúc mấy em giữ vững tinh thần và thi đấu đạt kết quá tốt nhất nhé.
- Anh nhẹ tay xíu đi, em bị trật chân đau lắm đấy.
- Rồi anh biết rồi, anh đang làm đây.
RỐP, tôi bẻ lại cổ chân của cô ấy trở lại vị trí cũ.
- AAAA~~~
Tôi ngay lập tức sử dụng ma thuật sinh mệnh giảm đau cho cô ấy. Có vẻ như chấn thương cũng đã dịu đi phần nào, tôi băng bó chân cho cô ấy bằng băng ma thuật. Sắp tới tôi còn phải tiếp tục kéo nên không thể ngồi vận ma thuật, như vậy rất mệt.
Sinestrea nhìn tôi và nói:
- Anh này, em muốn thấy anh được thi đấu quốc tế.
- Thật sao?
- Em không được thi đấu, anh hãy cố gắng chiến đấu nhé.
Tôi xoa đầu cô ấy:
- Được.
Thằng Nam đứng cạnh tôi, nó quay sang một bên rồi lẩm bẩm:
- Thằng này sướng.
- Tiếp theo là loạt trận bán kết, mời hai lớp 11/1 và 11/4 ra sân chuẩn bị cho trận thi đấu thứ nhất. Lớp 11Đ và 11/9 chuẩn bị.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT