- Ưm ưm... - Shiri mở mắt.

- Ê ê, nó tỉnh rồi này! - Capheny gọi to.

- Đâu đâu? Tỉnh rồi hả?- Cô nàng cáo chạy vào.

Nhìn thấy Shiri đã tỉnh, Linik và Capheny thở phào nhẹ nhõm bởi bọn họ đã xà quần ba ngày nay, ngày nào cũng chạy tới chạy lui lau vết thương, thay băng. Capheny có lúc còn phải vạch vết thương ra "check" xem có giòi không, cũng từ đó mà cô cãi nhau với Linik. Hai người cãi nhau liệu giòi trong vết thương có lợi hay có hại, Capheny cho rằng rất nhiều bệnh nhân bị giòi trong vết thương buộc phải cắt bỏ, Linik lại cho rằng giòi chính là loài ăn những vết thương hoại tử giúp phục hồi nhanh hơn. Cả hai cứ thế mà cãi nhau tận ba ngày.

Mãi đến hôm nay, Shiri tỉnh dậy, cả hai mới hòa lại. Shiri chống tay ngồi dậy nhưng Linik cản:

- Đừng, cứ nằm đi, ngươi còn yếu lắm!

- ... - Shiri không đáp rồi nằm xuống tiếp.

Capheny bảo Linik đi nấu ngay một bát cháo, cô nàng cáo đang định chạy đi thì đội trưởng Orki cản cô lại và nói:

- Nàng cứ ở đây đi, tôi nấu cho.

- Ngươi...

Orki xắn tay vào bếp, Linik quay sang nhìn Capheny ý hỏi rằng "tao nên làm gì", Capheny chỉ bảo "thôi lại đây ngồi luôn đi". Cô ấy tiến lại ngồi cạnh Capheny và hỏi:

- Cậu tên gì vậy?

- Shiri.

Capheny hỏi tiếp:

- Cậu ở đâu, sao lại đến đây?

- Tôi bị chém nên chạy trốn, vô tình đến đây. - Cậu ta trả lời, sắc mặt vẫn lạnh như băng.

Nàng cáo nhìn thì chắc không biết gì nhưng Capheny đoán rằng cậu này cũng mạnh chứ không phải dạng giỡn chơi gì, nhất là đôi mắt. Nhìn vào đôi mắt đỏ như máu của Shiri, cô tin chắc cậu này cũng mạnh.

- Cậu bao nhiêu tuổi?

- Mười tám.

- À...

Linik cười cười:

- Em phải gọi anh rồi.

Mặc Linik gọi gì, Capheny vẫn gọi "cậu" xưng "tôi" và đưa ra lời đề nghị:

- Tôi thấy cậu cũng mạnh đấy, gia nhập Hội Ám Hoàng của bọn tôi không?

- Này, cô đâu có nằm trong hội đâu?

- Cứ mời đại đi.

Shiri ngước lên trời suy nghĩ một lúc:

- Gia nhập ư, cũng được, ở đây có vẻ tốt hơn ở bên ngoài nhiều.

- Vậy nha. Quên nữa chưa giới thiệu, tên tôi là Capheny, còn cậu... à không, cô ấy là Linik. Tôi là xạ thủ, còn cô ấy là hồ ly chuyên dùng bài ma thuật.

Shiri cũng tự giới thiệu:

- Tôi không phải sát thủ gì, tôi chỉ biết chút ma thuật thôi. - Nói rồi Shiri tạo ra một quả cầu xong ném mạnh về phía Linik, cô ấy trúng đòn ngã lăn ra đất

- Ui da...

Capheny trầm trồ:

- Cũng được đấy chứ.

- Xì... - Shiri bĩu môi - Có gì đâu mà ghê gớm.

- Cháo tới đây. - Giọng của Orki vang lên, ông ta tiến lại đưa cho Shiri bát cháo nghi ngút khói. Shiri nhìn bát cháo rồi nhìn đội trưởng hỏi:

- Cho cháo không cho muỗng sao ăn?

- Chết chết... thôi ngươi húp đỡ nha. Nàng, đi tập luyện tiếp thôi.

- Ơ nhưng ta đang...

Tên đội trưởng lôi Linik ra ngoài, Capheny nhìn thấy mà cười khúc khích. Shiri đang bận húp cháo nên chẳng bận tâm chuyện hai người kia lắm.

Một cô gái bước vào, Shiri nhìn thấy cô ấy bỗng đơ người ra. Cậu ta la lên:

- Lyna!

- ??? - Capheny ngạc nhiên - Lyna là ai vậy?

- Cô gọi cô ấy đó. - Shiri chỉ về phía cô gái vừa bước vào.

Cô gái kia nhăn mặt, tên này bị gì thế nhỉ? Shiri lại gọi:

- Ê, Lyna!

- Dzô duyên! Tui lên Sinestrea nha! - Cô ấy quát.

Shiri dường như không nghe nên vẫn gọi tiếp:

- Em quên anh rồi sao, anh là Shiri nè.

- ??? - Sinestrea đặt ba dấu chấm hỏi trong đầu, cô thắc mắc không biết tên này có bị khùng hay không nữa.

- Sinh nhật mười bốn tuổi của em, anh đến nhà em chung vui với gia đình em mà.

Cô ấy quát to:

- Ngươi điên à! Gia đình ta bị tàn sát từ năm ta mười hai tuổi, ngươi đang nói cái quái gì thế hả?

- Ủa?

- Còn cái người tên Lysa, xin lỗi, tôi không biết.

Shiri ban đầu cũng ngạc nhiên nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt đỏ của Sinestrea, cậu ta mới không hỏi nữa. Sinestrea hỏi:

- Tên này có bị điên không Capheny? Hắn tên gì vậy?

- Thần kinh thì tui không biết, tên hắn là Shiri.

- Chả quen.

Chợt cậu ta hỏi:

- Sinestrea này, chắc tuổi thơ cô bất hạnh lắm đúng không? Cô bị mọi người ghét bỏ lắm đúng không?

- Hả? - Cô nàng ngạc nhiên.

- Cô bị ghét bỏ đúng không?

Cô nàng tóc trắng gãi đầu:

- Ờm... bất hạnh thì cũng có một phần, lúc nãy tui có nói rồi. Nhưng mà, chuyện bị ghét bỏ thì không có. Ở đây, tôi có những người đồng đội, những người bạn tuyệt vời, đặc biệt tôi còn có một anh người yêu cực kì đẹp trai nữa.

- Phụt ~ - Capheny sặc nước miếng - Thằng Hùng mà đẹp trai hả?

- Cô có ảnh của hắn không?

- À đây! Ảnh của anh ấy này, chụp camera thường nên không đẹp lắm.

Shiri vừa xem ảnh vừa hỏi:

- Sao lúc nãy cô nói hắn đẹp?

- Kệ đi, tui thấy đẹp được rồi.

Trong lúc xem ảnh của Hùng, Shiri lại hỏi:

- Hắn đâu rồi?

- Chẳng biết nữa, chắc ở bên lực lượng Conifer quá.

- Là lực lượng nào?

Capheny giải thích:

- Đó là lực lượng khủng bố, Hội Ám Hoàng đang chuẩn bị tấn công nơi này. Bên phía chúng ta vừa gửi điện tín xin chi viện từ lâu đài Khởi Nguyên.

Shiri thắc mắc:

- Lâu đài Khởi Nguyên là gì vậy?

- Cậu không biết sao? - Capheny ngạc nhiên.

Sau khi hỏi một số thông tin, nàng xạ thủ đoán chắc rằng Shiri không phải người Athanor, vậy cậu ta là ai? Câu hỏi ấy có lẽ sẽ không có đáp án nếu cậu ta không nói một câu:

- Cùng mắt đỏ nhưng sao số phận khác nhau quá vậy?

- Cậu nói gì thế? - Capheny thắc mắc - Cậu và Sinestrea đâu có liên quan gì nhau đâu.

Shiri kể, cậu ta ngày nhỏ là quý tộc, nhưng ở nơi mà cậu ta ở, người nào mắt đỏ thì bị xem là quái vật, cậu ta bị vứt đi từ khi còn rất nhỏ. Dòng đời xô đẩy, Shiri phải tự lập từ rất sớm, cậu ta quyết định kinh doanh để kiếm sống. Sau chừng chục năm, cậu ta đã "tốt nghiệp" "trường đời".

- Hóa ra là cậu ta có gốc gác quý tộc. - Capheny lẩm bẩm.

Chẳng biết có gì gọi là nhân duyên hay không mà Sinestrea và Shiri khá giống nhau, từ màu tóc đến đôi mắt, đến giống cả "chủng loại" nữa.

Số là trong một đêm thanh vắng, Sinestrea đang đánh liên quân khuya với bà chị Dextra.

- OÁP ~ - Dextra ngáp một cái - Thua nữa rồi em ơi.

- Team ngu quá! Đánh đến sáng luôn, khỏi cần ngủ.

Dextra than:

- Em ơi... cho chị ngủ.

- Chị cứ ngủ trước đi.

Sinestrea cầm điện thoại đánh thêm vài ván nữa trước khi ra ngoài đi vệ sinh. Do ngôi làng này việc vệ sinh khá kém, nhà vệ sinh ít quá nên việc đi WC khá bất tiện. Mọi lần không sao nhưng hôm nay kẹt nên cô nàng đành phải kiếm một cái bụi rậm nào để giải quyết "nỗi buồn".

- Thoải mái quá!

"Rột rột~", tiếng nhai khiến cô nàng rùng mình. Khuya rồi, nửa đêm rồi, ai nấy cũng ngủ, lính canh thì cách đây khá xa, vậy ai đang nhai cái gì vậy? Cô nấp trong bụi rậm, dòm theo hướng mà tai đã nghe. Trời ơi, đó là Shiri. Cậu ta đang moi xác của những người lính, do là ác ma nên cô nàng nhìn rất rõ trong đêm tối, cô nhận ra cậu ta đang ăn tim.

Trông thấy cảnh Shiri ăn tim nhai ngấu nghiến, cô nàng khá run. Mặc dù là ác ma nhưng cô xưa giờ chỉ uống máu là quá lắm rồi, ăn nội tạng thế này cô không dám.

- Ê, Sinestrea!

- Chết... - Cô nàng vội bỏ chạy, cô chạy men theo làng trở về căn lều của mình một đoạn khá dài (dù nó gần đây).

Về đến lều, cô nàng chui vô chăn run cầm cập, Dextra nằm bên cạnh cũng không khỏi ngạc nhiên khi đây là lần đầu cô ấy run đến như vậy.

- Này, em sao đấy?

- Chị ơi... - Sinestrea kể lại những gì cô đã gặp, Dextra nghe vậy cũng ngạc nhiên nhưng rồi cô trấn an đứa em của mình rằng không có gì đâu.

*

Sáng hôm sau, trong buổi luyện tập, Dextra đến gặp Shiri hỏi về chuyện đêm qua. Cậu ta không biểu lộ cảm xúc gì mà bảo:

- Tôi là ác ma giống cô ấy. Nói với cô ấy là tôi xin lỗi vì đã làm cô ấy sợ.

- À... - Dextra gật gù, nhưng cô lại cảm thấy khó hiểu khi Sinestrea là ác ma mà lại sợ mấy cảnh này.

Buổi luyện tập hôm nay vẫn như mọi ngày, Hải tiếp tục các bài tập sử dụng cần câu hút năng lượng, Capheny nghĩ ra đủ trò để bắn súng. Linik thì được Orki kèm cặp sử dụng cây quạt.

- Tôi muốn xài quyền trượng.

- Nàng muốn xài nó sao? Khó lắm đấy, bản thân tôi cũng không kiểm soát được.

Linik nhếch mép:

- Tại ai mà tôi bị thế này chứ hả?

- Nhưng mà nàng...

Thấy khó thuyết phục, Linik dùng "mỹ nhân kế":

- Anh cho em xài đi, em cho anh sờ ngực em.

- Á đù... - Tên Orki trố mắt, hắn nghĩ thầm rằng cứ cho Linik xài đại, cơ hội vàng tới thì phải nắm bắt chứ sao lại bỏ qua.

Thế nhưng, Shiri tiến lại:

- Này, thế là ngu lắm.

- Hử?

- Phải thu phí chứ, tầm 500 lần một cái bóp.

Linik nhăn mặt:

- Có vụ đó nữa hả?

- Trời ơi, đầu óc phải biết kinh doanh chứ.

Chuyện kinh doanh thì không quan trọng gì, quan trọng là cây quyền trượng. Linik vừa lấy ra, Shiri đã vô cùng ngạc nhiên.

- Nhìn gì dữ vậy?

Shiri quay mặt đi, Linik bắt đầu điều khiển. Được Orki dạy khống chế ma thuật, cô nàng có vẻ thạo hơn. Có điều...

- Úi úi ma thuật mạnh quá... - Linik khụy chân - Úi!

Ma thuật bắn thẳng vào lưng Shiri, cậu ta ngã lăn ra đất. Linik và Orki chạy lại:

- Ê ê có sao không?

- Quyền trượng này kinh à nha.

- Ma thuật nó mạnh quá!

Shiri bảo:

- Cho mượn test thử đi.

- Ờ được. - Linik đưa cho Shiri, cô nàng không biết rằng đấy là quyết định đúng hay sai nữa khi mà...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play