Sáng sớm hôm đó, sau khi ăn sáng xong xuôi, Dextra lái xe máy chở Sinestrea đến nhà Linik để tìm hiểu. Cậu cáo nhà ta đã chuẩn bị ba lô, áo quần đầy đủ đứng đợi hai người.
Dextra chạy với tốc độ bàn thờ đến nhà Linik rồi làm một cú drift tuyệt đẹp. Linik giật mình:
- Ui giùi ui...
- Hey! - Dextra vẫy tay - Ủa mà mày đi đâu vậy?
Linik ngạc nhiên:
- Chế đi chỉ đường mà.
- Ơ hay... chỉ đường mà làm gì phải sửa soạn dữ vậy? Gì mà makeup rồi giày váy đủ thứ, cứ như đi chơi ấy.
- Không biết gì sao, chúng ta phải đến tận Frozen để biết đấy.
Dextra nghe thấy thì ngạc nhiên:
- Frozen? Đùa à, đi đâu xa vậy?
- Chứ bây giờ không đến đấy thì làm sao chế có thể chỉ đường được.
- Thôi thôi, chú mày lên xe đi.
Linik trèo lên xe, Dextra đạp máy. Nhưng lạ một chuyện, xe đạp máy mấy lần cũng không chịu nổ, Dextra điên tiết:
- Tổ cha nó, lúc cần lại hỏng!
Sinestrea và Linik phải xuống xe, Dextra sau một hồi mày mò gì đó cũng không biết xe nó hư chỗ nào mà đạp mãi không nổ máy. Linik bảo:
- Tụi mình ra trạm tàu hỏa mua vé rồi đến đó đi.
- Điên à?
- Chứ giờ xe thế này thì...
Dextra bảo:
- Vấn đề không phải ở xe, vấn đề là tụi này không có tiền.
- Cứ yên tâm, tui có cách hết. - Linik kích hoạt bài ma thuật - Cổng không gian.
Linik định đến ga tàu nhưng Dextra can:
- Đừng, dịch chuyển thẳng đến Frozen đi.
- Không được!
- Sao kì vậy?.
Truyện Điền Văn- Nhìn kìa...
Cánh cổng không gian thật ra là một tinh linh có khả năng dịch chuyển không gian. Hắn hỏi:
- Mọi người muốn đi đâu, chỉ cần bỏ tiền vào là được.
- Bao nhiêu? - Dextra hỏi.
- 500 vàng cho một ki-lô-mét.
Mặc lời can ngăn của Linik, Dextra vẫn bảo:
- Thành phố Frozen.
- Xác định: 18km, 9k vàng.
Linik tặc lưỡi:
- Khổ, chỉ có 5k vàng thôi.
- Vậy sao?
- Trạm xe lửa gần nhất.
Khi chuyển địa điểm, giá tiền giảm xuống chỉ còn 3k, lí do là trạm xe lửa gần đây nhất chỉ có 6km. Không còn cách nào khác, cả ba buộc phải dùng cách này.
Đến được trạm xe lửa, Linik tiến tới quầy bán vé thì bị Dextra ngăn:
- Ê, tụi tui đâu có đem tiền đi xe lửa.
- Cứ yên tâm, tui có cách hết.
Khi mua vé xong, Linik tiến lại chỗ Sinestrea và Dextra. Cậu ta rút một lá bài ma thuật trong túi ra:
- Dung hợp!
Thế là, cả ba đứa dung hợp lại thành một người. Con người dung hợp này khá dị khi sở hữu một mái tóc dài tới ngang lưng màu đỏ, trên đầu có một cặp tai cáo. Về quần áo, bản thể dung hợp mặc bộ đồ của Sinestrea với chiếc đầm màu trắng quen thuộc.
Linik mở gương ra cho Dextra và Sinestrea (ở trong tâm trí) xem. Họ vô cùng ngạc nhiên:
- What? Chúng ta đây sao?
- Chịu khó xíu nha. Hành lí thì vẫn OK nè.
Tám giờ ba mươi, chuyến tàu bắt đầu. Linik lên ngồi như bình thường. Cơ mà chuyến tàu hôm nay đến Frozen có vẻ khá vắng, toa của cậu ta chả thấy ai. Dextra thắc mắc:
- Sao hôm nay lạ vậy cà?
- Chắc do Frozen vừa bị chiếm đóng nên hành khách đến đây không nhiều.
- Ê, giờ chưa soát vé ông giải ma thuật đi, khi nào soát vé thì dung hợp lại.
Nghe Dextra nói có lí, Linik ngay lập tức giải ma thuật. Ba người xuất hiện trở lại.
Suốt chuyến đi, Dextra liên tục hỏi Linik về Hùng và Phúc nhưng Linik chỉ nói rằng rất khó để chỉ một cách chính xác.
Chợt Dextra hỏi:
- Ê, ông nghĩ sao nếu như việc tìm Hùng và Phúc lôi ông vào một rắc rối?
- Hỏi chế à, chế... sẵn lòng tham gia.
- Gan vậy?
Cậu ta mỉm cười:
- Dù sao thì hai người họ cũng là bạn của chế mà, chế cũng phải đi tìm họ chứ.
- ... nóng hỏi nóng giòn đây...
- Chị ơi, em đói. - Sinestrea khều.
Dextra gật đầu:
- Ừ, để chị mua gì đó cho em.
- ... nóng hỏi nóng giòn đây... - Một thằng nhóc đi ngang qua.
Dextra vẫy gọi:
- Nhóc, nhóc! Bán chị mấy cái bánh.
- Dạ, chị mua báo ạ?
- ??? - Dextra ngạc nhiên - Báo gì?
Nó chìa một xấp báo ra:
- Đây, em bán báo này.
- Ê, thằng kia! Mày treo đầu dê bán thịt chó hả mày? Tao vừa nghe mày rao cái gì nóng giòn...
- Đây, nóng giòn đây.
Linik thắc mắc:
- Cái gì nóng giòn?
- Em rao là Ai mua báo nóng hổi nóng giòn đây, chị có mua không?
- Ê, mày bị khùng hả mày? Báo ăn được hay gì mà mày rao kiểu đó?
Cậu ta thản nhiên đáp:
- Đương nhiên là có lí do nên em mới rao như vậy chứ, báo hôm nay có tin cực sốt luôn.
- Tin gì?
- Mua đi rồi đọc.
Dextra nhìn sang Linik, cậu ta xua tay:
- Ê ê, tui mua vé tàu là hết tiền rồi đó nha.
- Chậc... - Dextra móc vào túi một cách vô tình - Ủa?
Móc trong túi quần ra là khoảng tầm 1k vàng, Dextra hỏi:
- Báo nhiêu?
- 500 vàng một tờ.
Cô nàng mua một tờ. Thằng bé kia tiếp tục đi rao:
- Ai mua báo nóng hổi nóng giòn đây ~
- Xì... - Dextra - Để coi có tin tức gì mới không.
Tiêu đề trang nhất đập ngay vào mắt cả ba người: Quân đội lực lượng Sa Đọa bất ngờ thất bại khi tấn công vào vùng núi Conifer chỉ trong một buổi chiều.. Quá đỗi ngạc nhiên, cả ba chăm chú đọc.
- Ôi trời ơi... kinh vậy. - Linik - Ngày xưa mẹ chế cũng tấn công khu vực này đấy.
- Thắng không?
- Mẹ chế kể là không thành công khi không bắt được tên Conifer, cứ tưởng là hắn đã chết nào ngờ...
Dextra bảo:
- Chắc gì tên Conifer là thủ lĩnh đâu, nhiều khi tên nào ấy mà.
- Hình như báo nó có viết gì nè... em đọc nha: Quân đội Conifer sử dụng những loại thực vật làm vũ khí, chúng có khả năng bắn ra những viên đạn mạnh như đại bác hay ăn thịt người..
Nghe đến đây, Sinestrea cảm thấy nó mơ hồ như thế nào ấy, có vẻ như cô nàng cũng không biết phải nói như thế nào cho phải. Dextra thì ngẫm rất kĩ tờ báo, cô quan sát từng chi tiết nhỏ để soi xem có gì đặc biệt hay không. Tuy vậy, cuối cùng thì Dextra cũng không tìm được thứ gì.
Khi tàu gần đến ga thì là khoảng 10h30 sáng. Linik dung hợp cả ba người lại xuống ga xuất trình vé rồi ung dung vào thành phố.
Nói là vào thành phố chứ thật ra cậu ta chỉ lựa một góc khuất để giải ma thuật, Linik giải xong thì thở phào nhẹ nhõm bởi khi Dextra và Sinestrea ở bên trong mình thì Sinestrea cứ ngủ và ngáy suốt, Dextra thì lải nhải không ngưng.
Dextra hỏi:
- Hùng với Phúc bay đi đâu? Tụi nó bay vô trong này à?
- Không không, chúng nó bay xa lắm.
Sinestrea ngạc nhiên:
- Bay xa? Xa cỡ nào?
- Sao chế biết được, chế chỉ biết hướng của tụi nó bay thôi.
- Vậy là hướng nào?
Linik bình tĩnh giải thích:
- Nhìn đi, đó là bản đồ đường ray xe lửa. - Rồi chỉ vào tấm bảng lớn ở trạm.
- Ờ đúng.
Cả ba tiến lại, Linik vừa chỉ vừa nói:
- Hôm bữa, lúc mà chế cùng những người đồng đội chạy trốn khỏi đây, chế sử dụng đường ray này. Đường ray này chạy theo hướng Đông Bắc, do đó ta sẽ khoanh vùng được khu vực.
Dextra hỏi:
- Khoanh vùng thế nào?
- Muốn khoanh vùng thì chỉ có cách duy nhất là đi theo đường ray thôi, bởi chế chỉ nhớ là chế chạy sang bên trái của đường ray tính theo hướng đi từ đây mà đi tới.
Nghe Linik nói như vậy, Dextra ngạc nhiên:
- Ý của ông là giờ chúng ta phải đi ngược lại?
- Đúng, nhưng không phải đi tàu. Chúng ta đi bộ.
- WHAT? Ông đùa hả? Biết chuyến tàu nó đi nhanh thế nào không?
Linik thắc mắc:
- Là sao?
- Nếu đi cái kiểu đó biết bao giờ mới tới! Không còn cách nào khoanh vùng khu vực nhỏ hơn hay sao?
Sinestrea chợt nghĩ ra một ý tưởng thú vị:
- Em có một cách nè.
- Cách gì?
- Chúng ta tính toán một chút, theo em được biết những chuyến tàu hỏa ở đây có vận tốc trung bình khoảng 80km/h, chúng ta chỉ cần nhân với khoảng thời gian mà chuyến tàu đã đi được trong hôm đó là khoanh vùng được.
Dextra đập tay:
- Ờ nhỉ, có vậy mà nghĩ không ra.
- Không đơn giản vậy đâu, bài toán trên có sai số không phải dạng vừa đâu. Theo chế được biết, tàu hỏa đang ở vận tốc 80km/h cần khoảng 600 mét để dừng hẳn, tức là cũng cần từng ấy quãng đường để tăng tốc lên với vận tốc lớn nhất, tính vậy liệu có ổn không?
Sinestrea thắc mắc:
- Ông tính đúng không vậy?
- Ai biết, chế nghĩ vậy thôi. Nhưng mà, cho dù có tính được thì chúng ta cũng phải đi từ đây tới đó thôi.
- Ai bảo thế, ông có dịch chuyển không gian mà.
Linik chống nạnh:
- Hết tiền rồi!
- Ờ nhỉ, tui thì cũng chỉ còn có 500 vàng thôi, đi đâu được.
- Giờ còn không có gì để ăn nữa chứ đừng nói đến việc đi.
Dextra ngồi xuống ghế:
- Khổ thật, nếu biết phải đi xa vậy thì mình đã chuẩn bị tiền.
- Em có nè.
- HỬ? - Linik và Dextra quay sang nhìn Sinestrea.
Linik ngạc nhiên:
- Bà chị có tiền hả?
- Hay quá, em hay quá Sinestrea ơi! - Dextra ôm chầm lấy cô nàng.
- Buông ra... đau... em đâu có tiền!
Nghe vậy, cả hai người tụt cảm xúc. Sinestrea bảo:
- Em chỉ có chuẩn bị đồ ăn trưa thôi.
- Món gì?
Sinestrea móc trong ba lô ra ba ly mì cốc, Linik thở dài:
- Bà m* mày! Đem mì cốc mà không có nước sôi sao mà ăn!
- Ớ chết... Quên...
Dextra lại rút đống tiền trong túi quần ra, chỉ có 500 vàng thì gần như không ăn được gì cả. Chợt Linik nhớ ra một chuyện, cậu ta bảo:
- Hai người, chế có cách để giúp chúng ta thoát khỏi cơn đói.
- Là gì?
- Chơi trò chơi kiến thức.
Sinestrea méo mặt:
- Gì? Đã đói mà còn phải trả lời câu hỏi à?
- Mới giờ này mà đói rồi hả?
- Ờ thì... đúng là đói thật.
Linik rút một lá bài ra và nói:
- Đây là lá bài mang tên: kiến thức và hiện vật. Khi sử dụng lá bài này, chúng ta sẽ phải trả lời năm câu hỏi, nếu đúng 4/5 thì chúng ta sẽ chiến thắng và có một vật giá trị 4k vàng.
- Được, với 4k vàng thì cũng đủ ăn.
- Dư sức luôn thì có.
- Mà kiến thức chủ đề gì?
Linik gãi đầu:
- Thì chắc... nhẹ nhàng tình cảm thôi. Bắt đầu nhé?
- OK!
Cậu ta triệu hồi lá bài lên. Một chiếc máy kiến thức nhỏ xuất hiện, nó phát ra tiếng:
- Vui lòng bỏ 500 vàng để bắt đầu!
- Ơ cái đệt...
- Chịu khó đi.
Dextra bỏ vàng vào đồng thời nói với Linik:
- Xé hết mấy lá bài đi nha, gì đâu mà toàn phải trả tiền không!
ẦM, một tia sét từ đâu xuất hiện đánh thẳng vào người Dextra khiến tóc tai cô nàng dựng đứng cả lên. Sinestrea giật mình:
- Chị... chị có sao không?
- Ơ ơ ~ - Dextra ngơ ngác, cô đưa tay sờ lên má của mình xem còn sống không.
Linik bảo:
- Bà chị mà nói tầm bậy, cái máy nó nổi điên là bà chị không yên với nó đâu. Thôi, bắt đầu nè.
- Chào mừng đến với trò chơi Kiến thức và hiện vật. Hãy sử dụng kiến thức của bạn để trả lời năm câu hỏi, nếu đúng 4/5 thì bạn là người chiến thắng và nhận được quà từ chương trình.
- Vô đi!
- Đây là câu hỏi đầu tiên!
Cái máy hiện lên.
Which is not the story written by Jack London?
A. The Call of the Wild
B. Iron Heel
C. White Fang
D. The last leaf..