Nói chuyện một hồi, Sở Vĩnh Du sắp xếp cho Phồn Hoa mỗi ngày phải chỉ đạo cho Chiêm Tinh Hà, tranh thủ trước khi trở thành Tiên Thiên võ giả thì phải rèn luyện nhược điểm của mình, dựa vào thực lực của Phồn Hoa cùng với thiên phú của Chiêm Tinh Hà, chắc là không có vấn đề gì lớn.

Lúc này, Sở Vĩnh Du đi đến một nhà máy, xung quanh nhà máy không có ai trấn giữ, bởi vì ở đây chỉ cần một người, đó chính là Khổng Lưu.

“Thiếu chủ, ông Tần đã vận chuyển vật tư tuần này đến đây.”

Cái được gọi là vật tư dĩ nhiên là những hòn đá có màu trắng sữa đã được khai thác, bây giờ Sở Vĩnh Du vô cùng nóng lòng, sư phụ vẫn còn đang bị giam giữ ở cửu Long vực nội vực, sao anh có thể chỉ lo lắng cho mình được chứ.

“Ừm, ông cứ trông coi đi, tôi vào trong.”

Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, Sở Vĩnh Du mới bước ra khỏi nhà máy.

Chỉ nhìn thoáng qua, Khổng Lưu liền chắp hai tay.

“Chúc mừng thiếu chủ đã thành công bước vào cảnh giới tiếp theo.”

Sau khi nói xong, sự rung động trong mắt Khổng Lưu vẫn còn chưa biến mất, ông ta tiếp tục nói.

“Có phải là thiếu chủ dự định đến long chi động một chuyến?”

Sở Vĩnh Du lại lắc đầu.

“Không cần, lúc nãy vừa mới tăng cao cảnh giới, rất kỳ quái, tôi cảm thấy như long chi động đột nhiên lại xuất hiện xung quanh tôi, tôi không có cách nào giải thích chuyện này, tôi tu luyện một đại cảnh giới, tôi đã rõ như lòng bàn tay.”

Sở Vĩnh Du không hề nói dối, những tảng đá màu trắng sữa được nhẫn Vũ Lam hấp thu không ngừng truyền vào trong cơ thể anh, vào khoảnh khắc mà anh đột phá đúng là có một loại cảm giác ra vào long chi động, vô cùng quỷ dị.

Đan điền đã được định hình hoàn hảo, đến đại cảnh giới tiếp theo tên là Dung Hợp Cảnh, tên giống như ý nghĩa, chính là để cho thân thể được cường hóa của mình cùng với đan điền hoàn mỹ bắt đầu thích ứng dụng hợp với nhau, cứ như vậy, có thể làm cho con người đạt đến trạng thái tốt nhất.

Mà Sở Vĩnh Du của lúc này đã bước vào tầng thứ nhất của Dung Hợp Cảnh.

“Không nói dối gì thiếu chủ, tôi có chút lo lắng, thiếu chủ có thể tăng thực lực nhanh như thế, có khi nào nó có di chứng không đây?”

Sở Vĩnh Du cười nói.

“Yên tâm đi, đường tôi đi khác với bất cứ kẻ nào, bởi vì tôi không tu luyện công pháp, có hiểu không?”

Nghe nói như thế, Khổng Lưu liền rung động, rất khó tin mà nhìn Sở Vĩnh Du.

“Thiếu chủ... thiếu chủ vẫn luôn không tu luyện công pháp, làm sao có thể.”

Về một khía cạnh nào đó, Huyền Hoàng Tinh với nước R là giống nhau, võ lực của cá nhân đều phải tu luyện công pháp mới có được, không tu luyện công pháp thì cảnh giới của bạn có cao đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

Nói một cách khác, một người có thể đánh ra một quyền với sức nặng hai trăm cân, một người có thể đánh hai trăm cân mà không cần phải dùng lực, chỉ cần đấm một người khác thông qua công pháp của chính mình, cao nhất có thể đánh ra một quyền có nguồn lực ba trăm cân, đồng thời còn có thể đánh nhiều loại. So sánh hai bên, ai thắng ai thua, vừa liếc nhìn là biết ngay.

“Có cái gì mà không thể chứ, đường đều là do người đi mà, tôi chỉ là bước đi trên một con đường hoàn toàn mới mà thôi. Sao vậy, không có lòng tin với tôi hả?”

Khổng Lưu vội vàng cúi đầu.

“Xin thiếu chủ thứ tội cho, Khổng Lưu tuyệt đối không hề nghi ngờ ý của ngài, chỉ là ngạc nhiên mà thôi.”

Cười cười, Sở Vĩnh Du đột nhiên lại nói.

“Mỗi khi tiến vào một đại cảnh giới, tôi đều sẽ lĩnh ngộ một chiêu thức, lần này là thân pháp, ông cảm nhận một chút.”

“Di hình hoán vị.”

Bộp!

Không có bất cứ dấu hiệu gì cả, Sở Vĩnh Du đã xuất hiện sau lưng Khổng Lưu.

“Thiếu chủ..."

Sự rung động trong máu Khổng Lưu càng dày đặc hơn, khoảnh khắc lúc nãy thật sự quá quỷ dị, bởi vì khí tức của Sở Vĩnh Du đột nhiên lại trải rộng khắp nơi, chỉ dựa vào cảm nhận thì dường như có vô số Sở Vĩnh Du đồng thời xuất hiện.

Đợi đến lúc bạn kịp phản ứng lại từ trong những luồng hơi thở tán loạn, Sở Vĩnh Du đã xuất hiện phía sau bạn, thân pháp như thế này nếu như đối diện với kẻ thù thì tuyệt đối chính là lợi khí trong lợi khí.

“Thiếu chủ, thân pháp này thật kỳ diệu.”

Nghe thấy lời khen của Khổng Lưu, Sở Vĩnh Du cười cười, anh cũng cảm thấy như vậy, có thân pháp này, đột nhiên lại sử dụng trong chiến đấu, ít nhất là trong tình huống thế lực ngang nhau, chắc chắn có thể chiếm thế thượng phong.

Mà bây giờ Sở Vĩnh Du đã mơ hồ cảm nhận được thực lực của Khổng Lưu nằm ở Dung Hợp Cảnh, có vẻ như là Dung Hợp Cảnh đỉnh phong.

“Đúng rồi Khổng Lưu, thực lực của ông tăng lên bằng cách nào vậy?”

Khổng Lưu lắc đầu.

“Thiếu chủ, đến cảnh giới này không phải là một nguồn lực nào đó trong thân thể tôi được tích góp đầy đủ thì có thể tiến vào đại cảnh giới tiếp theo, có đôi khi phải cần một sự trùng hợp, có đôi khi là vào thời khắc sinh tử sẽ được đột phát, nói tóm lại là không đơn giản, cụ thể như thế nào thì tôi cũng không nói rõ được.”

“Được rồi, tôi đã hiểu rồi.”

Buổi chiều, sau khi ăn cơm với Yamakawa Gin và Văn Khả Hân ở Tạc Thiên bang, Sở Vĩnh Du liền về nhà, nhưng mà nhìn Văn Khả Hân ngồi bên ghế lái phụ, anh vẫn có chút bất đắc dĩ.

“Văn Khả Hân, điều đó có thật sự cần thiết không?”

Văn Khả Hân cười nói.

“Đương nhiên rồi, tôi đến thăm Hữu Hữu, mua cho con bé một chút quà, bộ sai hả?”

Sở Vĩnh Du cũng lười nói cái gì, anh có thể cảm nhận được tình cảm của Văn Khả Hân đối với anh, người phụ nữ này mặc dù anh không nhớ rõ là bắt đầu từ khi nào, nhưng mà từ đó về sau mỗi lần ánh mắt nhìn về phía anh đều tràn ngập tình yêu, hoàn toàn không hề che giấu.

Đến biệt thự Hồ Tâm ở Vân Vụ Chi Hải, Đồng Ý Yên biết Văn Khả Hân đến đây làm khách, cô tự mình ra mở cửa.

“Khả Hân đến rồi.”

“Ý Yên.”

Bước vào nhà, Văn Khả Hân liền lắc lư đồ vật mà mình mang theo ở trong tay nói với Hữu Hữu.

“Hữu Hữu, xem xem dì mua quà gì cho cháu nè?”

Hữu Hữu đang xem phim hoạt hình, nghe thấy chữ quà thì vụt một phát đứng dậy, ngay cả phim hoạt hình mà bé yêu thích nhất cũng bị bỏ rơi.

“Wow, quà gì vậy ạ? Cháu cảm ơn dì.”

Khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau thì Văn Khả Hân đi khỏi, Sở Vĩnh Du lập tức bị Đồng Ý Yên kéo vào trong thư phòng, sau đó đưa cho Sở Vĩnh Du một cái hộp nhỏ.

“Là hàng chuyển phát nhanh của anh.”

Chuyển phát nhanh? Sở Vĩnh Du nghĩ thầm còn có người nào chuyển phát nhanh cho mình vậy chứ?

Nhìn thấy Đồng Ý Yên muốn quay người đi ra ngoài, Sở Vĩnh Du vội vàng gọi cô.

“Vợ à, chúng ta cùng nhau mở ra xem đi.”

Sở dĩ làm như vậy, thứ nhất là bởi vì ánh mắt của Đồng Ý Yên có chút kỳ quái, thứ hai là do Sở Vĩnh Du vừa mới tùy tiện nhìn thoáng qua, phát hiện tên người gửi lại là i love you chụt chụt?

Có chuyện gì vậy? Bây giờ gửi chuyển phát nhanh đều không sử dụng tên thật hả? Tại sao lại xuất hiện một cái tên kỳ lạ như vậy, chắc có lẽ là một người có bối cảnh trong xã hội.

Chính vì vậy, làm sao Sở Vĩnh Du có thể tự mình mở gói hàng ra được chứ, huống hồ gì ánh mắt của vợ mình rõ ràng là đã phát hiện rồi.

“Xem như anh thông qua cuộc khảo nghiệm.”

Đồng Ý Yên nhanh chóng quay người trở về, căn bản đang chờ đợi Sở Vĩnh Du gọi cô.

“Vợ à, đầu tiên, anh thật sự không biết gì hết.”

Gật gật đầu, Đồng Ý Yên như cười mà không phải cười rồi nói.

“Đúng vậy đó, đàn ông đều không biết như nhau, i love you chụt chụt, chậc chậc, xưng hô này, mau mở nó ra đi.”

Lúc này, Sở Vĩnh Du phải gọi là vô cùng xấu hổ, không có cách nào khác, ngón tay chỉ có thể phủi xuống, sau khi các thùng giấy được mở ra, Sở Vĩnh Du liền hoàn toàn ngây ngẩn.

Mà sắc mặt của Đồng Ý Yên cũng trở nên đỏ bừng, chỉ vào Sở Vĩnh Du rồi tức giận nói.

“Anh!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play