Trong chớp mắt, quang đao đó phóng mấy trăm mét rồi đánh lên lưng một võ sĩ, xuyên thẳng qua người hắn và đương nhiên là tên võ sĩ đó không sống nổi. 

Tiêu Thanh muốn đi giết tên võ sĩ còn lại nhưng tình hình không cho phép. 

Đám người tiểu Hắc bị quân địch và lính đánh thuê tập kích trong một khoảng thời gian dài nên phải chịu áp lực rất lớn. 

“Tần An, tiểu Hổ, hai người nghỉ ngơi trước đi, những người còn lại theo tôi đi giúp tiểu Hắc” 

Tiêu Thanh hét lớn rồi ném hai quả bom nổ chết mấy chục kẻ địch. 

Sau khi đáp đất, anh đón mưa đạn của quân địch rồi tụ khí thành đạo quét ngang một trận như một mãnh hổ. 

Tiểu Hắc dẫn toàn bộ ba mươi mấy vệ sĩ đến giúp Tiêu Thanh giết địch. 

“Các anh em, đại ca chúng ta đi giết địch rồi, chúng ta đi diệt sạch đám lính đánh thuê thôi” 

Tinh thần Tiểu Hắc trở nên hăng hái, với anh mà nói thì giải quyết mười mấy tên lính đánh thuế này chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. 

Mười phút sau. 

Quân lính đánh thuê đều bị giết sạch. Gần một nghìn quân địch bị giết gần hết còn số nhỏ tháo chạy thục mạng. 

Nguy cơ mất mạng lớn như vậy lại bị hóa giải vì sự xuất hiện của Tiêu Thanh. 

“Tân An, tiểu Hổ, hai người ổn không?” Tiêu Thanh hỏi thăm bằng giọng lo lắng. 

Tần An nói: “Bọn em là võ giả, chút vết thương này có là gì đâu. Đại ca nên đi xem em gái Thu Mai của anh trước đi, cô ấy thật sự rất dũng cảm” 

Tiêu Thanh nhìn lướt qua một vòng, không nhìn thấy em gái thì trái tim bỗng nhiên siết lại, anh hô lớn: “Em gái, anh đến rồi này. Em ở đâu, có nghe thấy tiếng của anh không?” 

“Anh ơi! Em ở đây nè!” 

Tiêu Thanh nhìn qua, thấy Thẩm Thị Thu Mai bò lên từ hố cát rồi chạy về phía mình. 

“Phù!” 

Tiêu Thanh thở ra một hơi. 

Thẩm Thị Thu Mai chạy về phía anh rất nhanh. 

“Em nhớ anh chết mất! 

Tiêu Thanh cười một tiếng rồi dang hai tay ra. 

Thẩm Thị Thu Mai nhào vào lòng anh. 

“Em còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại anh nữa.” 

Thẩm Thị Thu Mai khóc nức nở trong lòng Tiêu Thanh, cô ấy dùng nước mắt để biểu đạt sự chua xót vì phải chịu đựng cực khổ suốt mấy ngày qua với anh trai. 

“Anh cũng rất lo cho em” 

Tiêu Thanh dịu dàng xoa đầu cô ấy. 

Thời khắc này được anh trai ôm vào lòng, Thẩm Thị Thu Mai cảm thấy vô cùng yên tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play