*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
“Còn trưng ra cái vẻ mặt giả bộ giàu có trước mặt tôi sao? Tôi là loại người thiếu chút tiền đó à?"
Người của nhà họ Mục nghe xong thì sửng sốt!
Ngô Tuệ Lan mang về món đồ cổ trị giá mấy trăm tỷ?
Mà bố của Tiêu Thanh, còn trả lại ba tỷ tiền làm ăn cho Mục Thiên Lam?
"Bố của Tiêu Thanh là ai vậy, sao trong nhà lại có nhiều tiền như vậy chứ!" Trong lòng bọn họ không ngừng
rít gào.
Nhưng ngay sau đó, Lý Nam Hương đã cười lạnh: "Tuệ Lan, cô cứ khoác lác mãi, những món đồ cô mua về đều là hàng làm giả trang sức mà thôi. Về phân bố Tiêu Thanh cho Thiên Lam ba nghìn tỷ, chắc cũng do một tay cô biên soạn nhỉ. Nếu bố cậu ta thật sự có tiền như vậy thì sao cậu ta lại phải đi vác gạch công trường rồi giao đồ ăn nhanh?"
Sau khi nghe bà ta nói như vậy, mọi người bắt đầu nghi ngờ về độ xác thực của những món cổ vật này cũng như tính xác thực của số tiền một tỷ kia. "Tôi đang khoác lác à?"
Ngô Tuệ Lan lạnh lùng cười, kêu lên. "Anh sui, mau cho bọn họ nhìn xem bản hiệp nghị mà anh với nhà họ Tiêu đã ký đi, xem bọn họ có biết tôi đang khoe khoang hay không."
Mục Thiên Lam vội vàng nói: "Mẹ, mẹ nói nhỏ thôi, đừng để lộ tiền ra ngoài, đừng chọc tới bọn họ nữa."
Ngô Tuệ Lan nói: "Con gái à, mẹ ở nhà họ Mục hơn hai mươi năm, chịu quá nhiều ghẻ lạnh thờ ơ rồi, mẹ hiểu không nên khoe khoang tiền bạc ra ngoài, nhưng nếu giấu diểm không cho bọn họ xem, làm sao bọn họ có thể coi trọng mẹ? Có nhiều tiền như vậy. Mà vẫn còn bị người ta xem thường, vậy còn muốn nhiều tiền để làm gì?”
Tiêu Vĩnh Nhã cười cười, đưa ra bản hiệp nghị mà ông ấy đã ký với nhà họ Tiêu cho Ngô Tuệ Lan.
Ông ấy có thể nhìn ra Ngô Tuệ Lan thuộc về loại người thích phách lối, nếu không cho bà ta lớn lối một chút thì trong lòng bà ta rất khó chịu.
"Nhìn xem, mở con mắt chó của chị ra mà nhìn đi!"
Ngô Tuệ Lan ném tờ hiệp nghị vào mặt Lý Nam Hương.
Lý Nam Hương vừa nhìn đã thấy đó là Xây Dựng Thiên Công, mà trong đó có hai phần trăm cổ phân công ty là của Tiêu Vĩnh Nhã, cả người bà ta không khỏi bối rối.
Xây Dựng Thiên Công vốn nổi tiếng, là một tập đoàn thi công lớn với khối tài sản lên tới hàng chục trăm tỷ, còn có rất nhiều cổ phần. Hằng năm còn được chia một ít hoa hồng cho nữa!
Sau khi mọi người trong nhà họ Mục nhìn thấy, mới biết được bố của Tiêu Thanh là người nhà họ Tiêu ở Nghĩa Cảnh, vì thế không khỏi ghen ty đến đỏ mắt.
"Trợn tròn mắt rồi phải không?" Ngô Tuệ Lan lấy lại bản hiệp nghị, huệnh hoang nhìn Lý Nam Hương nói: "Vĩnh Nhã nhà Thiên Lam của tôi là một ông bố chồng cực kỳ tốt. Mỗi năm sau này đều được chia hoa hồng, đều cho Thiên Lam nhà tôi cả, chỉ cần Thiên Lam nhà tôi có thể để cho ông ta ôm cháu trai là được."
"Thế tôi hỏi bên thông gia có đối xử tốt như vậy với con gái Hải Yến nhà chị không?"
Lý Nam Hương với Mục Hải Yến càng lúc càng thêm hâm mộ.
Đặc biệt là Mục Hải Yến, nhìn Cao Dương thì ý tứ tỏ vẻ muốn trở thành dáng vẻ tôi cũng phải có nhiều tiền như vậy.
Cao Dương cũng không dám nhìn
cô ta.
Mục Hải Long khó chịu nói: "Không phải chỉ là chút tiền thôi sao, có gì mà khoe khoang. Cho Mục Hải Long tôi ba năm, tài sản nhất định sẽ vượt qua mấy người. Không tin thì cứ chờ mà xem!"
Nói đến đây, anh ta vung bàn tay to lên: "Thu xếp đồ đạc đi, chúng ta ve!"
Rất nhanh sau đó, mọi người
trong nhà họ Mục cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc rồi rời đi. Bọn họ vừa đi thì Ngô Tuệ Lan lại hỏi: "Con gái, con rể à, bây giờ mang theo hàng đến thì có kiếm được tiền không?"
Trong lòng bà ta đang xao động, nên cũng muốn kiếm chút tiền.
Tiêu Thanh cười cười: "Bán được thì chắc chắn là tiền giả. Mà tiền đến nhanh như vậy, một khi bị tra ra thì chỉ có nước tảng gia bại sản thôi."
Ngô Tuệ Lan mơ hồ biết, nên làm thế nào để chặt đứt con đường kiểm tiền của Mục Hải Long.
Một tháng sau.
"Chủ tịch, biển số xe bên kia có tin tức rồi."
Em gái trợ lý nói với Mục Thiên Lam: "Sau khi điều tra mối quan hệ, biển số H66666 là biển số xe dưới danh nghĩa của Tập đoàn Phương Thái ở Bắc Thanh "
Mục Thanh Lam kinh hãi che miệng lại.
Tập đoàn Phương Thái chính là một tập đoàn có số vốn hóa thị trường lên tới ba nghìn tỷ đồng!
"Còn nữa." Trợ lý lại nói: "Hơn nữa chiếc xe này, bình thường đều là phu nhân chủ tịch tập đoàn Phương Thái cầm lái."