*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ánh mắt nhìn về phía của Trần Bình, giờ phút này anh đang lòng nóng như lửa đốt.
Bởi vì, Lạc Tinh Vũ đã đi vào đó sắp được nửa giờ đồng hồ rồi.
Đến ngay cả những người có nhóm máu hiểm mà Kiều Phú Quý tìm tới đây, cũng đã bị đưa đi rôi, họ bị đứa tới căn phòng ngay bên cạnh để làm đủ loại kiểm tra.
Cũng đùng và lúc này, cửa phòng phậu thuật được mở ra, sắc mặt lúc này của Lạc Tỉnh Vũ không được tốt lắm, lúc cậu ta từ bên trong đi ra, trêи người mang theo một bầu không khí lạnh lùng, quay đầu nhìn lướt qua về phía Trần Bình và Tiểu Mễ Lạp đang được Chu Linh Huyên ôm trong ngực đứng đẳng sau lưng Trần Bình.
Trân Bình nhìn thấy dáng vẻ này của cậu ta, trong lòng cũng thấy hồi hộp, hỏi: “Thế nào rồi?”
Lạc Tỉnh Vũ nhíu mi, nói: “Đã không có chuyện gì đáng lo ngại rồi, nhưng mà, có một vấn đề mà tôi rất muốn biết, mấy năm nay con bé đã trải qua những chuyện gì? Tại sao trong máu của con bé lại có chất cấm?”
Chất cấm? Là chất cấm gì? Khuôn mặt Trần Bình mờ mịt, rất không hiểu lời mà Lạc Tình Vũ nói là có ý gì? Lạc Tinh Vũ thấy Trân Bình nghe không hiểu lười nói của mình, cũng không tiếp tục nói tiếp nữa, mà sau đó lại dùng đôi mắt như hai ngọn đuốc nhìn chằm chằm lấy Tiểu Mễ Lạp, nói: “Giao đứa nhỏ cho tôi đi, tôi phải kiểm tra thành phần trong máu của cơ thể con bé một chút.”
Trong khi nói chuyện, anh ta liền trực tiếp cất bước đi về phía Chu Linh Huyên.
Chu Linh Huyên nhìn thấy Lạc Tinh Vũ đi tới chỗ mình, liền lập tức trốn ra phía sau.
Trần Bình cũng lập tức đi lên ngăn cản, khuôn mặt lạnh lùng nói: “Cậu không được động vào con gái của tôi!”
Lạc Tinh Vũ nghe vậy, chân mày hơi nhướng lên, khóe miệng hơi nhếch lên để lộ ra một nụ cười lạnh lùng, lạnh giọng nói: “Anh cảm thấy anh có thể ngăn cản được tôi sao?”
Ánh mắt Trần Bình cũng trở nên lạnh lẽo, trêи người phát ra sự tức giận, nói: “Tôi nói, cậu không được động vào con gái của tôi!”
Lời nói vừa dứt, đám người Ông Bạch và Trịnh Thái ở sau lưng anh, toàn bộ đều tiến lên vây ở xung quanh! Trần Chiến lúc này cũng vô cùng tức giận, đứng ở bên cạnh Trần Bình, nhỏ giọng nói với Trần Bình: “Anh, em không thể nhìn rõ tên này, xem ra thực lực của cậu ta cũng không thấp đâu!”
Trần Bình tất nhiên cũng hiểu được chuyện này.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT