*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đỗ Vĩnh Đức cười hai tiếng rồi nói: “Xin lỗi người của tôi rồi trả tiền đền bù một tỷ.

Không thì hôm nay cậu không ra được tập đoàn Đỗ thị này đâu!”

Đỗ Vĩnh Đức nói xong thì cười lạnh.

Người trợ lý phía sau Đỗ Vĩnh Đức nghe thấy ông ta nói thế thì rất cảm động, nước mắt lưng tròng mà hô lên: “Chủ tịch Đỗ…”

Hóa ra Chủ tịch Đỗ cũng rất xem trọng mình.

Đỗ Vĩnh Đức quay đầu lại nhìn người trợ lý đó nói: “Anh yên tâm, tôi sẽ xử lý chuyện này cho anh.”

Ông ta nói xong rồi nhìn về phía Trần Bình: “Sao, hợp lý không?”

Trân Bình cười gắn lên: “Đỗ Vĩnh Đức, ông giỏi làm ăn thật đấy, một cái bạt tai đổi lấy một tỷ.

Ông nghĩ tôi dễ lừa hay gì đây?”

Ông già này tính hay thật đấy.

Đỗ Vĩnh Đức cười rồi nói: “Từ lúc cậu bước vào tập đoàn Đỗ thị thì kết quả đã được định trước rồi.

Cậu trai trẻ à, cậu ngạo mạn quá rồi, cho dù cậu có giỏi giang đến đâu nhưng ở nơi này thì nhà họ Đỗ là vua! Lấy tiền cản tai là đường ra duy nhất của cậu, nếu như cậu cầm một tỷ ra rồi quỳ xuống xin lỗi thì tôi có thể tha cho nhà họ Trần ở Giang Nam.

Hiểu không?”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play