*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xông qua ư? Nghe thấy lời này, Vương Quý quay đầu lại, đập mạnh vào gáy của tên đàn em, mắng: “Con mẹ mày muốn chết ư? Xông qua sao? Mày không mở mắt ra mà nhìn, những người đó là loại người thế nào hả!”

Tên đàn em xoa xoa sau gáy, rất ấm ức nói: “Anh Quý, chúng ta không xông qua thì lẽ nào ngôi đây chờ chết sao?”

“Đúng đó anh Quý, tiếp theo chúng ta phải làm sao đây? Con đường duy nhất có thể rời khỏi Thượng Hải cũng đã bị phong tỏa rồi.”

“Anh Quý, anh phải nghĩ cách gì đi, anh quen biết nhiều người như vậy, nhất định phải có cách gì chứ!”

Lúc này, tất cả các đàn em đều không kìm lòng được mà bàn tán xôn xao, lo rằng Vương Quý se bỏ rơi họ vào lúc này.

Ngay khi Vương Quý còn đang do dự, hai chiếc xe việt dã màu đen có gắn chuông báo động đã dừng lại ở ngã tư đằng xa, sau đó năm sáu nhân viên trang bị vũ trang đầy đủ từ trêи xe bước xuống! Là lực lượng vũ trang thực sự! Nhìn thấy cảnh tượng này, Vương Quý hoàn toàn chết khϊế͙p͙! “Đệch, ngay cả binh sĩ chiến đấu cũng ở đây ư?! Chuyện quái gì đang diễn ra vậy?”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play