*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nét mặt Trần Bình có chút thay đổi, giống như nghe được chuyện gì ky lạ, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Ông nói gì cơ, muốn công ty của tôi phá sản hả?”

Có chút thú vị.

Tô Tình nghe vậy cũng sửng sốt, sau đó giữa lông mày hiện lên một chút khinh thường.

Triệu Hải Minh này đúng là ảo tưởng, còn muốn công ty này phá sản nữa.

Căn bản là ông ta không biết sức mạnh của Trần Bình! Triệu Hải Minh trừng mắt nhìn Trần Bình, và hét lên: “Đúng vậy, tôi muốn công ty của anh phá sản! Nếu anh đã xúc phạm tôi thì sẽ không bao giờ có kết cục tốt! Đừng tưởng rằng mình là người sáng lập công ty thì rất giỏi rồi! Còn rất nhiêu người giỏi hơn đấy, anh vẫn còn quá non!”

Trần Bình bình tĩnh lăng nghe.

Triệu Hải Minh tiếp tục: “Chủ tịch Trân, tôi tha thứ cho anh vì tuổi còn trẻ chưa hiểu biết, cũng không muốn so đo thêm với anh nữa.

Chỉ cần anh buông tha cho chúng tôi, thì tôi sẽ không gọi cuộc điện thoại này, nếu như anh vẫn còn cố chấp, chúng tôi chỉ có thể chống lại anh! Tôi không thể không nói rằng là trêи đời này, người có tiền và quyền lực hơn anh rất nhiều, Giá trị thị trường của công ty anh chỉ là vài trăm triệu! Người giàu có sau lưng tôi có ít nhất mấy tỷ rồi! Người ấy có thể làm cho anh phá sản chỉ cần một cái gật đầu hoặc động một ngón tay.

Anh nên suy nghĩ cẩn thận một chút, Có nên đối nghịch với tôi hay không!”

Triệu Hải Minh càng nói càng tự tin, giữa lông mày ông ta hiện lên một chút đắc ý.

Ông ta liếc nhìn Trần Bình và thấy lông mày của người này hơi nhướng lên, ông ta biết đối phương đang sợ hãi.

Lý Hạ ở một bên nghe Triệu Hải Minh chỉ cần nói vài câu như vậy đã áp chế được Trần Bình rồi, lập tức đứng thẳng dậy, cười lạnh nói: “Đúng vậy, chủ tịch Trần, người đứng đằng sau cổ đông Triệu, không phải là người mà một thằng nhóc như anh trêu chọc đâu! Tuy rằng anh là người sáng lập công ty, có quyền phủ quyết, tuy nhiên, nếu anh xúc phạm người đứng đằng sau cổ đông Triệu, sợ là anh sẽ không dễ chịu đâu!”

Nghe vậy, Trần Bình khế liếc Lý Hạ một cái, cười nói: “Phó tổng giám đốc Lý, vừa nãy anh giống một con chó cầu xin tôi tha cho, sao bây giờ lại thể hiện như vậy hả?”

“Anhl”

trong lòng Lý Hạ lập tức giận dữ, cảnh tượng quỳ xuống cầu xin vừa rồi quả thực có chút không biết xấu hổ.

Tuy nhiên, bây giờ tình thế đã thay đổi, mọi chuyện đã khác rồi.

Anh ta chế nhạo nói: “Tôi không ngờ mồm miệng cậu lại tốt như vậy.

Xúc phạm cổ đông ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play