*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một nhân vật nhỏ mà thôi, không đáng cho mình chú ý.

Mấy tên bảo vệ kia lập tức quay đầu, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Trân Bình, nói: “Người anh em, xin lỗi, mời ra ngoài.”

Những người này đều là bảo vệ mới tới, đương nhiên không biết Trân Bình.

Vẻ mặt Trần Bình bình tĩnh, không nói gì thêm mà lấy điện thoại ra bấm số điện thoại của Tô Tình.

Lúc này, Tô Tình đang ở trong phòng họp bàn chuyện làm ăn với các nhà đầu tư, Trợ lý của mình lại đột nhiên vội vã chạy vào, cầm điện thoại trong tay, nói: “Tổng giám đốc Tô, tổng giám đốc, có điện thoại!”

Sắc mặt Tô Tình lạnh lẽo, quay đầu khiển trách trợ lý kia: “Không thấy tôi đang họp à? Điện thoại gì, cứ cúp trước đi.”

Tô Tinh là một người phụ nữ mạnh mẽ thành đạt, công tư rõ ràng, đang thời gian làm việc tuyệt đối sẽ không nghe.

Trợ lý nữ kia có chút luống cuống, nói: “Tổng giám đốc Tô, cuộc điện thoại này cô phải nhận, cô đã nói nếu số điện thoại này mà gọi đến thì cho dù thế nào cũng phải giao cho cô!”

Tô Tinh nghe xong, gương mặt run lên, nhanh chóng chạy tới, đoạt lại điện thoại, xem tên hiện lên màn hình, là Trân Bình! Tô Tình vội vàng ấn nút nhận, trêи mặt đầy ý cười và sự cung kính: “Trân Bình, cậu về rồi?”

Đầu bên kia điện thoại, Trần Bình nhẹ nhàng cười một tiếng: “Chị Tô Tình, đã lâu không gặp, đang bận sao?”

“Không có, cậu đang ở đâu, tôi đến gặp cậu.’ Tô Tình cười nói.

“Ngay ở sảnh trước của công ty.”

“Được, tôi lập tức qua!”

Tô Tình cúp điện thoại, sau đó cúi đầu xin lỗi với mấy vị kia: “Xin lỗi, tôi phải đi gặp một người, phiền mọi người đợi tôi một chút.

Mấy nhà đầu tư kia cũng có chút ngây ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play