*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Anh… Anh làm sao biết được…”
Pitt mặt vàng như nến.
Trong sòng bạc điều kiêng kị nhất, quy tắc nghiêm ngặt nhất chính là gian lận.
Nhưng thật ra, kỹ thuật đánh bài cao thấp cũng chính là khả năng gian lận cao thấp.
Nếu như gian lận có thể không bị người khác thấy được hoặc là bắt được, vậy thì mới thật sự có thể được xưng một tiếng đại sư’ chân chính.
Thứ gian lận này, bị bắt được chính là tự chặt tay, bắt không được thì chính là đại sư! Người nước ngoài này, phương pháp gian lận thật sự rất tốt, nhưng làm sao cũng không thể qua mắt được Trần Bình từ nhỏ đã bắt đầu chơi cũng những đại sư có kỹ thuật đánh bài đỉnh cấp trong nước được.
Nói đùa gì thế! Loại trò chơi giải trí thế này đối với loại hào môn đỉnh cấp như nhà họ Trần, chỉ là một loại trò giải trí mà thôi! Sòng bạc từ thiện nhà họ Trần! Những người được mời tới đều là cao thủ với kỹ thuật đánh bài hạng nhất trong nước và quốc tế.
Lúc Trần Bình mười tuổi thì cờ năm lá, mạt chược, xúc xắc, bài cửu đã đạt đến trình độ hạng nhất trong nước rồi.
Muốn thắng một người nước ngoài dựa vào cái gọi là gian lận để được xưng là “đại sư đánh bạc”
còn không phải dễ như trở bàn tay sao? Ngay từ lúc vừa mới bắt đầu, động tác nhỏ khi Pitt bỏ bài đè lên trêи lá bài đó, mặc dù thủ pháp rất nhanh, nhưng vẫn như cũ chạy không khỏi mắt Trần Bình.
Đã đến nước này, vài lần lúc tên người nước ngoài đó bỏ bài anh ta đều không lật con bài nhỏ nhất của mình mà len lén dùng con bài tương đối lớn trong những con bài nhỏ, lấy thủ pháp cao thâm mà giấu chúng trong tay áo của mình.
Nhưng mà, Pitt từ ván đầu tiên cho tới lúc lúc thua hơn hai ngàn vạn, tức đến mức phun máu thì anh ta cũng không dùng tới những con bài trong tay, có thể ngay từ khi bắt đầu Trần anh ta đã cảm thấy Trần Bình là một tên gà mờ.
Sau đó tới lúc chơi ván cuối cùng, nghĩ rằng bản thân mình có ba con Q mà Trần Bình chỉ có hai con A nên anh ta nghĩ mình không cần dùng tới những con bài đó.
Nhưng vậy mà Trần Bình lại thắng! Lúc này Pitt mới như phát điên mà đòi đấu ván bài sinh tử với Trân Bình! Tại sao phải dựa vào một con bài mà phân định thắng thua? Bởi vì trong tay áo anh ta có một con Q đen! Lá bài lớn thứ nhì trong những con bài đơn trong sòng bài! Không có lý do gì để thua cả.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Trần Bình lấy được chỉ là một con 9 mà thôi.
Tất cả những điều đó đều nằm trong lòng bàn tay Trần Bình.
Pitt trong mấy ván này đều không có gian lận, lúc này lại không để mình đi, Trần Bình biết anh ta sắp gian lận rồi.
Vì thế nên anh mới cho Lý Dao đi lấy một thanh đao vào trước.
Lát nữa chặt tay, thuận tiện! Trần Bình từ trong những lá bài mà Pitt bởi vì chấn động làm rơi xuống bàn xuống bàn lấy lên một con 5.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT