*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trần…Trần Bình sao? Tôn Văn Thiên lập tức nghĩ ngay đến cái gì đó, vội vàng cúi đầu nói: “Thì ra là cậu chủ Trần, thất lễ, thất lễ.
Chuyện hôm nay là lỗi của thằng con bất hiếu của tôi, tôi thay mặt nó xin lỗi cậu chủ Trần.
Ồn ào! Tất cả mọi người đang xem chuyện vui,ngay bây giờ trong lòng đang chấn động! Lúc trước, khi ông Bạch bảo vệ cậu thanh niên Trần Bình này, họ cũng không có suy nghĩ gì sâu xa.
Nhưng mà, lúc này ngay cả Tôn Văn Thiên cũng phải cung kính như vậy, mọi người đều đang suy đoán thân phận của người này.
“Trần Bình hả? Không biết vì sao tôi có cảm giác rất quen tai nhỉ?”
Ở bên cạnh, cuối cùng cũng có người nhận ra điều gì đó.
“Ô, tôi nhớ ra rồi! Là ở võ đài thế giới, chính là cậu chủ Trần, người đã dẫn dắt võ thuật truyên thống Trung Quốc đánh bại Nhật Bản! Nghe nói ngay cả dòng họ luyện võ, nhà họ Chu cũng nhận là người của cậu ấy!”
“Chết tiệt, Thật không vậy? Nói như vậy thì Tôn Trạch Diệu đã khiêu khích một nhân vật lớn rồi! Chẳng trách Tôn Văn Thiên lại cung kính như vậy.”
“Đúng vậy, theo tôi thấy thì có lẽ nhà họ Tôn không xong rồi.”
Mọi người gần đó bắt đầu bàn tán.
Ở trung tâm nơi này, Tôn Trạch Diệu cũng hơi sững sờ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trân Bình.
Hóa ra người này là cậu chủ Trần, Trần Bình nổi tiếng kial Mà lúc này, sắc mặt Trần Bình lạnh lùng nhìn chằm chằm Tôn Văn Thiên, nói: “Ai cũng có thể được tha thứ, gia chủ nhà họ Tôn, ông có suy nghĩ gì vê câu này không?”
Tôn Văn Thiên sửng sốt, có chút không đoán được ý Trần Bình, nói: “Cậu chủ Trần, nếu là bởi vì thằng con vô dụng của tôi xúc phạm cậu, thì cho tôi xin lỗi, dù sao cũng không có chuyện gì xảy ra, mong rằng Cậu chủ Trần tha thứ cho sự thô lỗ của thằng con vô dụng này.”
“Tha lỗi sao?”
Trần Bình nở nụ cười, ánh mắt nhìn về phía Tôn Trạch Diệu đang có vẻ mặt ảm đạm bên cạnh, chỉ vào hai tên vệ sĩ đang đứng đó, quát: “Vậy bọn họ thì làm sao? Chỉ vì bọn họ là vệ sĩ hả? Thân phận của bọn họ thấp nên định bị bắt nạt à? Chỉ vì nhà họ Tôn của ông có thực lực và địa vị ở Thượng Hải, nên ông có thể vô cớ đuổi tôi ra khỏi phòng, thậm chí còn yêu cầu tôi quỳ xuống xin lỗi sao?”
“Vì nhà họ Tôn của các người lấy thế ép người, hôm nay, Trần Bình tôi cũng sẽ làm theo.”
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT