*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Âm! Nghe thấy những lời này của Trần Bình, Vạn Kim Long đột nhiên hoảng sợ, sau đó sắc mặt trở nên lạnh lùng, trầm giọng hét lên: “Cậu nói vậy là có ý gì?”
Haha.
Trần Bình cười lạnh nói: “Chẳng lẽ tôi vẫn chưa nói rõ ràng sao?”
Lúc này, Vạn Kim Long không thể nhịn được nữa, nhanh chóng lấy di động ra bấm một dãy số, cuộc gọi đã lâu nhưng không có kết nối.
Càng đợi, Vạn Kim Long càng lo lắng, trên trán cũng đổ mồ hôi lạnh.
Cuối cùng, điện thoại đã được kết nối, và Vạn Kim Long nóng lòng hỏi: “Hưng Học đâu?! Đã đưa nó rời khỏi Vân Biên chưa?”
Vạn Kim Long đang rất lo lẳng, tim lão ta đập thình thịch! “Long…ông Long, không ổn rồi, đã xảy ra chuyện! chúng tôi vừa ra khỏi Vân Biên, đã bị một nhóm người cản lại, các anh em liêu mạng chiến đấu với bọn chúng, nhưng gia chủ vẫn bị bọn họ bắt đi.”
Bên kia điện thoại, giọng nói của người đàn ông vừa lo lắng vừa thở hổn hển, anh ta rõ ràng đã trải qua một trận chiến lớn! “Gái gì? Các người vẫn chưa mang nó rời khỏi sao? Người nào hả? Ai đã ngăn cản các người!”
Lúc này, Vạn Kim Long hoảng sợi Vạn Hưng Học là đứa con duy nhất của lão ta.
Lão ta sắp xếp mọi thứ lâu như vậy, không sợ bản thân mình bị hủy hoại, cũng phải đem người con trai này chạy trốn! Nhưng bây giờ, họ đã bị chặn lại! “Ông Long, chúng ta cũng không biết, bên kia có quá nhiều người, khí thế hung tợn, giống như đã đoán được chúng ta muốn đưa gia chủ rời khỏi Vân Biên.”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia tiếp tục nói.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT