*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vạn Kim Long cười nói: “Ông Liễu, ông quá quá đề cao chúng tôi, tiền này chúng tôi không cần chẳng qua chúng tôi chỉ muốn đem những chuyện biết được nói cho cậu Trần mà thôi.”

Liễu Nam cau mày lại, sau khi xác thực liền đi qua một bên gọi điện thoại cho Trân Bình cung kính nói: “Cậu Trân có người muốn gặp anh nói là biết manh mối của cô chủ nhỏ.”

Trần Bình đang ở bên ngoài, sau khi nhận điện thoại ánh mắt lạnh lẽo nói: “Đối phương là ai?”

Liễu Nam đáp lại: “Đối phương là Vạn Kim Long, Vạn Hưng Học, không phải người Vân Biên, chắc là…”

“Tôi biết, tôi lập tức sẽ quay vê!”

Trần Bình tắt điện thoại hơn nữa trong mắt còn lộ ra vẻ phức tạp.

Vạn Kim Long, Vạn Hưng Học! Tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây? Theo lý bọn họ nên bị bắt đi mới đúng.

Bây giờ họ chạy tới nói cho anh rằng mình biết manh mối liên quan tới Mễ Lạp.

Chuyện này nhất định còn mục đích khác.

Trong lòng Trần Bình nghi ngờ, để tài xế quay xe về nhà họ Liễu.

Quả nhiên ở trong phòng khách nhà họ Liễu, Trần Bình thấy được vẻ mặt lạnh nhạt của Vạn Kim Long và tức giận của Vạn Hưng Học.

“Ô, không nghĩ rằng ở đây còn có thể gặp được hai người.”

Trần Bình phát ra tiếng cười ngồi xuống sô pha đối diện họ.

Liễu Nam cung kính im lặng đứng bên cạnh.

Thì ra cậu Trần biết bọn họ.

Ông ta đột nhiên cảm thấy đây chính là một âm mưu.

“Cậu Trần, đã lâu không gặp.”

Vạn Kim Long nói, trong mặt thoáng qua lạnh lếo và sâu kín ý hận những điều này đều không thoát khỏi mắt của Trần Bình.

Lão già này đúng là giỏi che giấu.

“Nếu các người đã có thể ra ngoài, chứng minh nhà họ Vạn cũng có chút bản lĩnh, tôi cũng sẽ không truy cứu nữa.”

Trần Bình nói tiếp: “Bây giờ có thể nói tung tích của con gái tôi, nếu là thật tôi có thể cân nhắc để nhà họ Vạn các người được vùng dậy lần nữa.

Tôi nghĩ hôm nay mục đích tới của các người cũng liên quan tới việc này.”

Vạn Kim Long trâm mặc, mục đích này của ông ta ngay cả con trai mình cũng không biết, không nghĩ tới Trân Bình chỉ cần liếc một cái đã biết.

Quả nhiên tên nhóc này không phải người bình thường.

“Ha ha, tâm tư của cậu Trần quả nhiên ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play