*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Họ đều là anh em của nhau nên khi gặp lại ai nấy cũng vô cùng vui mừng, đáy mắt đỏ hoe.

Nhóm người này xuất hiện tại phòng khách của Liễu gia khiến Lưu Nam có vẻ hơi thảng thốt, nhìn cách ăn mặc của họ không khó nhận ra những người này đều là chiến binh trấn giữ biên cảnh! Bọn họ đột nhiên xuất hiện với bộ dạng như vậy hơn nữa còn xưng hô anh em thân thiết với cậu Trần.

Trong nháy mắt Liễu Nam đã phần nào đoán ra được, trong lòng càng thêm kính trọng Trần Bình! Anh ấy quả thực không phải là một người tầm thường! Nhóm người đứng ở đó, chỉ có người đàn ông chỉ huy đang nói chuyện với Trần Bình.

“Sư tôn đã biết chuyện rồi, ông ấy nói chúng tôi đến đây viện trợ.”

Người dẫn đầu này tên là Hàn Giang, địa vị trong Long Chiến không hề thấp chút nào, bản lĩnh và kinh nghiệm của anh ta thuộc vào hàng đầu! Ngay cả khi Trâu Giang nếu có đánh với anh ta cũng sẽ thua.

Trân Bình gật đầu, ra hiệu cho bọn họ ngôi xuống nghỉ ngơi, đứng mãi như vậy cũng mệt.

“Anh Hàn, bây giờ sư phụ không ở gần Vân Biên sao?”

Trân Bình cười hỏi.

Đã lâu không gặp thầy, cảm thấy nhớ vô cùng.

Hàn Giang cười cười rồi nói: “Không, mấy ngày qua sư tôn đi sang Mỹ tham dự hội thảo, còn chúng tôi ở lại đây theo dõi tình hình.”

Trần Bình gật gật đầu: ‘Mọi người cũng đều biết chuyện rồi.

Tôi đang nghi ngờ rằng ai đó đã cố tình bắt cóc con gái tôi, muốn lợi dụng nó để dụ tôi đến.

Theo tình hình hiện giờ cũng là như vậy.

Chúng ta ở ngoài sáng, kẻ địch ở trong tối, có nhiêu chuyện tôi không tiện trực tiếp ra tay xử lý, vậy nên cần mọi người thay tôi chuẩn bị trước.”

Hàn Giang nói: “Cậu yên tâm đi, hiện giờ đã có chúng tôi ở đây, mọi chuyện cứ để chúng tôi lo liệu.

Ở khu cận Vân Biên này không có ai biết rõ hơn chúng tôi đâu.”

Trần Bình cười lấy làm hài lòng rồi quay người giới thiệu: “Vị này là Liễu Nam, người giàu có nhất Vân Biên, cũng là người do ta bí mật sắp xếp.

Mọi người có thể giao lưu với nhau nhiêu hơn.”

Hàn Giang cùng những người khác sau khi nghe xong liên nhìn sang Liễu Nam gật đầu coi như lời chào hỏi.

Liễu Nam cũng chắp tay, nhìn bộ dạng vô cùng cung kính.

“Bây giờ thì chúng ta bắt đầu thương lượng về việc sắp xếp mỏ ngọc thạch của Hoàng Đình trong ba ngày nữa.

Tôi cho rằng tên Lữ Trấn Sơn này không hề đơn giản.

Tôi ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play