*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi Trần Bình ra lệnh xong, một tia sáng lóe lên mắt mắt nah.
Dám mang Trần Hàm đi, bất kể đối phương kia là ai, Trân Bình sẽ điều tra đến cùng! Cho dù là lật tung cả Thượng Hải lên, Trân Bình cũng phải tìm em gái của mình! “Ông xã, thế nào rồi?”
Lúc này, vẻ mặt Giang Uyển lo lắng ôm bụng bước xuống xe.
Trần Bình vội vàng bước tới, đỡ Giang Uyển nói: “Không sao, anh sẽ xử lý, anh bảo người đưa em trở vê khách sạn trước.”
Đúng lúc, xe của Chu Linh huyên đến đây.
Cô nhảy ra khỏi xe, vội vàng chạy tới, hỏi: “Anh Trần Bình, có chuyện gì vậy?”
Trần Bình liếc nhìn Chu Linh Huyên nói: “Cô đến vừa đúng lúc, trở về khách sạn với chị đâu đi, tôi ở đây giải quyết chút việc.”
Chu Linh Huyên bĩu môi, sau đó rời khỏi bệnh viện cùng Giang Uyển.
Trần Bình liếc nhìn chiếc xe của Giang Uyển đang rời đi, sau đó xoay người bước vào bệnh viện, đi thẳng đến phòng của Trần Hàm.
Nhìn qua, đúng là đã được dọn dẹp sạch Sẽ.
Anh bước vào, bình tĩnh nhìn xung quanh thì thấy trêи bàn cạnh giường bệnh có một con hạc giấy.
Ngay lập tức, Trần Bình chạy đến và nhặt hạc giấy trêи bàn.
Cái này là do em gái để lại! Bởi vì khi còn nhỏ em gái thích gấp hạc giấy! Khi đó, gia đình quản lý nghiêm ngặt, anh luôn mắc lỗi, em gái đã viết truyện cười vào rôi đưa cho mình.
Nghĩ vê điêu đó, Trần Bình nhanh chóng mở hạc giãy ra, quả nhiên trong hạc giấy của lời nhắn của Trần Hàm.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT