*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tám người.

Đó là tám người của Chiến Long! Chu Sùng Nhạc mặc dù biết chuyện đã xảy ra ở hội quán Long Môn đêm đó, nhưng lúc này ông ấy vẫn có chút lo lẵng hỏi: “Cậu chủ Trần Bình, cậu có chắc chỉ cần tám người bọn họ thi đấu không? Lần này chúng ta đang đối đầu với hội nhóm võ thuật của hai mươi ba quốc gia đấy, có cần tôi tuyển thêm một số cao thủ của võ thuật truyền thống Trung Quốc không?”

Chu Sùng Nhạc lo lắng không phải là ông ấy xem thường tám người Chiến Long kia, mà là ông ấy thật sự lo lắng.

Dù sao thì bọn họ đối mặt với võ đạo của hai mươi ba khu vực.

Hơn nữa, lần này võ thuật Trung Quốc chính là hướng đến khiêu chiến toàn bộ võ thuật thế giới, nếu có chuyện gì xảy ra, chính là mất mặt giới luyện võ Trung Quốc.

Cho nên, Chu Sùng Nhạc phải làm việc một cách thận trọng.

Trần Bình lắc đầu nói: “Không cần, cứ sắp xếp như vậy đi.

Hơn nữa, đêm nay thông báo chỉ có tám người của võ thuật Trung Quốc dự thi, chỉ cần bất kỳ một trong tám người thua cuộc, võ thuật Trung Quốc chúng ta sẽ rút lui khỏi hiệp hội võ thuật thế giới.”

Trần Bình sau khi nói xong, sắc mặt người nhà họ Chu lộ vẻ khó tin.

Ngay cả sáu vị Thái Sơn Bắc Đẩu cũng bị sốc.

Cậu chủ Trần Bình rốt cuộc đã chuẩn bị cái gì mà lại nói như vậy? Thấy mọi người vẫn muốn thuyết phục mình, Trần Bình đứng dậy và nói: “Đừng lo lắng.

Đối với thử thách lần này, tôi đã nói trước rằng Thái Sơn Bắc Đẩu và những cao thủ sẽ không được phép tham gia, các người đừng đánh giá thấp người của Chiến Long, tôi tin tưởng là dưới Thái Sơn Bắc Đấu không ai là đối thủ của họ đâu, hơn nữa bọn họ đều là do sư phụ dạy dỗ.”

Nghe vậy, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Đúng vậy, Chiến Long của vị Chí Tôn lừng lẫy kia, chẳng lẽ lại là kẻ yếu sao? “Là tôi đã lo lắng nhiều rồi, vậy tôi đi thu xếp đây.”

Chu Sùng Nhạc chấp tay, sau đó rời khỏi phòng và đi thu xếp.

Những người con còn lại của nhà họ Chu cũng giải tán theo.

Trong phòng, chỉ có sáu người Thái Sơn Bắc Đẩu và Hàn Phong.

“Mười hai Thánh Điện ở phương Tây như thế nào?”

Trần Bình đứng ở bên cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài trang viên, trong mắt hiện lên ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play