*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hiện trường bỗng trở nên vô cùng căng thẳng! Trong phòng khách, mọi người đã sẵn sàng chờ địch! Đặc biệt, nhóm người do Trịnh Thái cầm đầu đã bao vây Trân Khánh Hoa và những người khác! Chỉ cần Trần Bình ra lệnh, họ sẽ bắt giữ toàn bộ người ở đây! Vẻ mặt Trân Khánh Hoa lúc này cũng ngưng trọng, Ông ta không ngờ là Trần Bình lại dám làm chuyện này! Dám không quan tâm đến thân phận và địa vị của mình, đoạt tuyệt với dòng nhánh nhà họ Trân sao? “Láo Xược! Cho dù bây giờ cha cậu có ở đây, cũng không dám nói lời như vậy với tôi! Đây là cậu muốn đoạn tuyệt với chúng tôi sao?”

Trần Khánh Hoa hét to! Quá kiêu ngạo! Trần Bình vẫn còn chưa thừa kế dòng nhánh nhà họ Trân vậy nên không có tư cách quản lý toàn bộ dòng họ Trần! Bây giờ, anh dám nói ra những lời như vậy, thật sự là hỗn láo! Phía sau, Trần Dương Bá cũng trừng mắt, tức giận quát: “Trần Bình, cậu đúng là láo xược, anh cả của tôi ở đây, cậu còn dám nói như vậy, trong mắt cậu không xem chúng tôi là cái gì sao?”

Trần Dương Bá phẫn nộ, Trần Bình này tốt lắm, ngay cả anh cả của mình cũng không kính trọng! Đó chính là quản lý trước đây, và còn là người của chấp pháp đường! Ông ấy vung tay hô một cái, ai dám không nghe theo chứ? Dòng chính nhà họ Trần và dòng nhánh nhà họ Trần rất liên kết đến nhau.

Một trong hai bên không thể bị xóa sổ một cách tùy tiện! ——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play