*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay sau khi Trần Bình nói xong, lập tức lao tới, một đạp vào tên người nhà họ Thân vừa mới nói! Bịch! Cậu thanh niên nhà họ Thần bay ngược ra đẳng sau, đập mạnh xuống sàn đấu! Cả cơ thể không thể đứng dậy được! Ở ngực và bụng, xương sườn đều đã bị gãy! Lúc này Trân Bình đang rất tức giận! Những người này làm ra vẻ tử tế vậy mà lại vây đánh ông Chu! Nhìn thấy vậy, rất nhiêu người nhà họ Thân lao tới, muốn bao vây Trần Bình! Nhung mài! Phan Mậu Điển lập tức đứng ra phía trước.
Con khỉ nhỏ trêи vai ông ta cũng đứng lên và cười toe toét! Ông ta chỉ đứng đấy, không làm gì cả, khí thế phóng raiI Âm! Những người nhà họ Thân muốn xông lên đều bị lui lại, không dám vượt qua ranh giới nửa bước! Đây chính là khí thế và uy nghiêm của Thái Sơn Bắc Đẩu! Lúc này Thân Dương Thu cũng đã được đỡ dậy, đầu gối tay phải cùng tay phải đều bị xuyên thủng, nhìn qua trông rất thê thảm.
Ông ta gầm lên: “Thằng nhóc láo toét! Dám gây sự ở nhà họ Thân, chẳng lẽ không có ai nói cho mày biết là ai làm chủ Yến Thành này sao?”
Bây giờ Thân Dương Thu đang cực kỳ giận dữ, làm ông ta bị thương trước mặt Tất cả những nhiều người như vậy, lại còn đánh con cháu của nhà mình nữa.
Hoàn toàn không để lại một chút mặt mũi nào! Những người trẻ tuổi của nhà họ Thần sau lưng ông ta, tất cả đang phẫn nộ.
Các chủ nhà và thành viên của một số gia đình khác cũng chỉ vào Trân Bình và hét lên:“Đừng tưởng rằng có Thái Sơn Bắc Đẩu làm chỗ dựa, là có thể không coi ai ra gì ở đất Yên Thành này!”
“Đây là nhà họ Thân! Các người còn không mau rời đi!”
Đám đông đã òa lên các loại nghị luận thù địch.
“Các vị Thái Sơn Bắc Đẩu không được ra tay với các dòng họ luyện võ, các người định vi phạm quy tắc này sao?!”
Lô Cao Thọ vào lúc này đã lên tiếng, đôi mắt dữ tợn và lạnh lùng nhìn chằm chằm về Phan Mậu Điển và năm người Thái Sơn Bắc Đấu ở phía sau vẫn chưa động đậy.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT