*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi ngẫm nghĩ một chút, Trần Bình quyết định gọi điện thoại báo cho bọn Trâu Giang biết về cuộc điện thoại anh vừa nhận được.
Rất nhanh, mấy người bọn họ đã tập trung Ở trước cửa quán rượu.
Trâu Giang chờ tám người đến đông đủ sắc mặt nghiêm túc, hỏi: “Tình huống thế nào, Chí Tôn nhiệm kỳ trước muốn gặp cậu?”
“Tôi cảm thấy không có chuyện đó.
Chúng ta chỉ có tám người, còn chưa rõ bên bọn họ có bao nhiêu người, tùy tiện hành động, nguy hiểm rất lớn.”
“Hừi Lão già chết tiệt! Nếu như thầy ở chỗ này, dám cá ông ta sẽ không hung hăng như thết”
Mấy người mồm năm miệng mười nói, ai trong nhóm bọn họ cũng không muốn Trần Bình đặt mình vào nguy hiểm.
Trần Bình lặng lẽ suy nghĩ một chút, nói với Trâu Giang: “Mọi người nắm chắc mấy phần?”
Sắc mặt Trâu Giang rất nghiêm túc, lông mày anh ta cau lại, nói: ‘Nếu như cậu muốn đi, chúng tôi sẽ đi cùng cậu.
Tùy cơ ứng biến thôi.
Tôi nghĩ, bọn họ cũng không dám tùy tiện ra tay.
Dù sao thì, Chiến Long cũng không phải là chỗ để mặc cho người ta bắt bí.”
Trân Bình gật đầu, nhìn tám người bọn họ, nói: “Vậy thì làm phiên các anh em theo tôi một chuyến.”
Tám người liếc mắt nhìn nhau, trêи mặt ai nấy đêu mang ý lạnh đồng thanh nói: “Được!”
Mười mấy phút sau, đám người Trần Bình đến chỗ đã hẹn trước đó với Triều Tịch Đình.
Đúng như dự đoán, bốn phía đều bị giới nghiêm! Tất cả vệ sĩ đều mặc trang phục Tôn Trung Sơn, cả thảy có tới mười mấy người, nghiêm mật canh chừng! Chờ bên Trần Bình đến gần, cái người đeo mặt nạ đứng phía ngoài được gọi là cậu Hình kia, lạnh lùng mở miệng nói: “Chí Tôn chỉ muốn gặp một mình cậu, những người khác, đứng bên ngoài đợi.
Trâu Giang nghe vậy lông mày nhu lại, tám người cùng đi lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm cái người gọi là cậu Hình kia.
“Hừ! Cậu Hình đây hơi ngông cuồng quá rồi thì phải! Chí Tôn đã từng lệnh cho chúng tôi bảo vệ an nguy cho Trân Bình, một bước cũng không được rời!”
Trâu Giang lạnh giọng nói, đĩ nhiên anh ta cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị ra tay nếu có biến! Trêи người bảy người kia đột nhiên tỏa ra sự lạnh lẽo rất dọa người! Chân mày cậu Hình ngưng lại, mở miệng lạnh lùng nói: “Chí Tôn chúng tôi có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với Trân Bình, những người không liên quan, tuyệt đối không thể đi vào!”
Đột nhiên! Phía sau cậu Hình lập tức xuất hiện mấy tay vệ sĩ mặc trang phục Tôn Trung Sơn, khuôn mặt ai nấy đều nghiêm túc nhìn chằm chằm Trâu Giang, chờ người! Tình thế này chỉ cần động một cái sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào! Đúng vào lúc này, ông lão vẫn ở trong đình nãy giờ, nhấp một miếng trà nóng, nói: “Hình Việt, để bọn họ vào đi.”
“Vâng, Chí Tôn.”
Người đàn ông đeo mặt nạ cung kính đáp một tiếng.
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT