*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vạn Kim Long run rẩy nâng chiếc huy hiệu màu vàng lên cao khỏi đầu và trao nó cho Trần Bình.
Trần Bình nhận lấy, lạnh lùng nói: “Dở tòa nhà này xuống, tất cả những người nhân viên có liên quan đến nhà họ Vạn, toàn bộ đều điều tra rõ ràng, kẻ nên bắt bắt thì cứ bắt!”
Sau đó, Trần Bình nâng bước đi thẳng ra ngoài.
Đến đây, gia tộc to lớn họ Vạn tại Thượng Hải, tập đoàn Vạn Kim, đã sụp đổ.
Vạn Kim Long sắc mặt xám xịt như chết, vào phút cuối, ông ta hét lên từ phía sau lưng Trân Bình đang dợm bước ra ngoài: “Cho dù nhà họ Vạn của tao có ngã xuống, thì cũng có người báo thù cho nhà họ Vạn của bọn tao! Tao Vạn Kim Long sẽ trở lại!”
Trước khi nhà họ Vạn ở Thượng Hải sụp đổ, trong một trang viên với quy cách và kiểu kiến trúc lộng lẫy của thời Đường tại Thương Sơn, Ninh Hải.
Trang viên này chính là nơi mà Hông Thừa Lương đã từng đến.
Vẫn là căn phòng bí mật đó.
Chín ngọn nến, trong phòng đốt hương thoang thoảng.
Có mười một ghế, nhưng lúc này chỉ có bảy tám người đang ngồi nhâm nhi tách trà của mình.
Trong đó có một người đàn ông trung niên khoảng 40, 50 tuổi, đường nét khuôn mặt có chút khắc nghiệt u ám quay sang nhìn người đàn ông trung niên có khuôn mặt chữ Điền, dáng vẻ uy nghiêm, mắt nhắm nghiền, cười khẩy nói: “Anh Lã, tôi nghe nói nhà họ Vạn ở Thượng Hải thất thủ”
Người đàn ông trung niên với khuôn mặt chữ điên khi nghe những lời này thì mở mắt ra.
Đâu tiên nhấp một ngụm trà trêи bàn, sau đó sắc mặt lạnh nhạt gật đầu nói: “Tin tức của ông chủ Khâu khá nhanh đó.”
Ha ha.
Ông chủ Khâu cười to hai tiếng và nói: “Anh Lữ, tốt xấu gì cũng thuộc phạm vi quản lý của anh, chẳng lẽ anh không đưa tay giúp nhà họ Vạn một chút sao?”
Lữ Ánh mắt Lữ Trấn Sơn lạnh lẽo, chén trà trong tay nặng nề dẫn xuống bàn, ông ta quát lên: “Chuyện của Lữ Trấn Sơn tôi không cân ông chủ Khâu nhọc công lo lắng!”
Dứt lời.
Lữ Trấn Sơn đứng dậy và cả người lạnh lẽo bước ra khỏi căn phòng bí mật.
Ngay sau đó, vài người trong căn phòng đó cũng rời đi.
Khi Lữ Trấn Sơn đi đến trang viên, đang đứng trêи bãi cỏ trong đó, một trợ lý nam bên cạnh đã bước tới và kính cẩn nói: “Ông Lữ, tôi đã kiểm tra rồi, người kia là Trần Bình.
Liên
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT