*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có một lớp sương lạnh trêи mặt Vương Mộng.

Sở dĩ lúc này cô ấy mới tiến lên để nói chuyện hoàn toàn là vì đang chờ chỉ thị của Trân Bình.

Bây giờ Tử Nhi đã tức giận đến mức hồ đồ, cộng thêm bản thân là thành viên của nhóm Hỏa Quang Thiếu Nữ đang hot được yêu thích, còn có hơn ba triệu người hâm mộ.

Làm sao cô ta có thể chịu đựng được việc ai đó ra tay đánh mình, còn ngậm miệng mở miệng cứ gọi mình là cô gái trẻ.

“Tôi không quan tâm tên này là ai, tên này là một cục cứt thối, lẽ nào là khách mời của hội thương mại đêm nay sao?”

Tử Nhi cay nghiệt mắng nhiếc, hốc mắt đã đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào Trần Bình một cách thù hận.

Thằng cha này giống hệt như người không ra gì, sao có vẻ như cuộc cãi vã hiện tại đều không phải do anh ta mà ra vậy.

Vương ʍôиɠ lạnh lùng liếc nhìn Tử Nhị, trong lòng cảm thấy vô cùng bất lực, cô gái trẻ này đúng là không có tâm nhìn mà.

Cô ấy cười lạnh một tiếng nói tiếp: “Ngu xuẩn! Nói cho cô biết, người đứng trước mặt cô, chính là…… Kết quả, còn chưa để Vương Mộng nói xong.

Trần Bình đã ngắt lời cô ấy và nói: “Tôi chính là nhân viên quét dọn vệ sinh, không có gì to tát cả.”

Trần Bình không muốn để lộ thân phận của mình trước mặt Tử Nhi.

Loại con gái này hoàn toàn không có đầu óc gì cả.

Thêm một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện.

Vương Mộng hoài nghi nhìn Trân Bình, nhìn thấy ánh mắt của người đằng sau, cô ấy lập tức hiểu ra.

Anh Trần đang muốn biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thành chuyện không có đây mà.

Tử Nhi vừa nghe thấy lời này, lập tức nổi giận nhảy dựng lên, chỉ vào Trân Bình mà quát: “Tao biết ngay mà! Mày là một thằng nghèo kiết xác, có thể vào được đây, chắc chắn là loại nhân viên quét dọn vệ sinh! Vừa nãy mày dám hung hăng với tao, tao đánh chết mày!”

Măng xong, Tử Nhi liền định ra tay để rửa nhục.

Có điều.

Vương Mộng lạnh lùng trực tiếp quát lên: “Ngẩn ra đó làm gì, đưa cô ta ra ngoài, nếu như làm phiên đến khách VỊP trong câu lạc bộ, hai người cứ đợi đó mà cuốn gói về nhà đi!”

Trợ lý Vương đã lên tiếng rồi, hai nhân viên bảo vệ cũng vội vàng ngăn Tử Nhi lại và dẫn cô ta ra ngoài.

Trước khi đi, Tử Nhi còn lớn tiếng hét lên: “Đẩy tôi làm gì, cái cục cứt chết tiệt đó các người không lo quản, tôi là Tử Nhi của nhóm Hỏa Quang Thiếu Nữ cơ mài”

Giọng nói ngày càng xa dần, chỉ thấy bóng dáng thất vọng của Tử Nhi từ từ biến mất trong hành lang.

Trần Bình thở phào nhẹ nhõm.

Vương Mộng lại mở miệng hỏi: “Anh Trần, sao không nói cho cô ta biết thân phận của anh, một con nhóc bất lịch sự và lỗ mãng như vậy nên cho cô ta nếm một chút cay đắng, nếu không lần sau cô ta sẽ còn tiếp tục như vậy.”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play