*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Xem ra anh lợi hại hơn Ông Giết Người rất nhiều đấy, nếu như anh đối phó với anh ta, có lẽ sẽ có một tia hy vọng chiến thắng”

Trần Bình chế nhạo một câu, sau đó ngẩng đầu lên tiếp nhận một cú đấm từ đối phương, động tác này của anh trông rất nhẹ nhàng thoải mái, không có bất kỳ áp lực nào.

“Nếu như anh muốn cướp, vậy thì tôi rất tiếc khi phải nói cho anh biết, anh đã tìm nhầm người rồi. Nếu như anh chỉ đơn thuần muốn đến tìm tôi giao lưu kết bạn, ngược lại tôi đây vô cùng hoan nghênh”

Trần Bình bóp chặt nắm đấm của đối phương, trực tiếp ném anh ta ra ngoài, trên khuôn mặt của anh lộ ra vẻ cực kỳ khinh thường, hoàn toàn không để tên nhóc này vào mắt.

Cái tên nhóc muốn đối đầu với Trần Bình trong phút chốc đã bị dọa cho hoảng sợ, anh ta không ngờ vậy mà mình lại bị đánh bay ra ngoài.

Trước khi anh ta mất đi ý thức, anh ta chỉ nhớ rằng Trần Bình đã giải quyết anh ta một cách dễ dàng, hơn nữa nhìn anh dường như không có bất kỳ áp lực nào.

Sau đó xảy ra chuyện gì thì anh ta cũng không biết rõ nữa, chỉ biết là thực lực của Trần Bình quá mạnh, mạnh đến mức có thể giết chết anh ta chỉ trong vài phút.

Nếu như cuộc đời có cơ hội được làm lại, vậy thì anh ta nhất định sẽ không bao giờ đến đối phó Trần Bình.

Vài người khác nhìn thấy cảnh tượng này, trên khuôn mặt của bọn họ cũng lộ ra vẻ hoảng hốt, không ngờ thực lực của Trần Bình lại mạnh đến vậy.

“Vậy mà cậu ta lại cứ thế ném anh hai của tôi ra ngoài, chuyện này thật sự quá đáng sợ, rốt cuộc thì cậu ta đã làm như thế nào vậy?"

“Mau đến xem tình trạng hiện tại của anh hai một chút, nếu như xảy ra chuyện gì, vậy thì phải làm sao bây giờ”.

Có người hoảng sợ đi đến kiểm tra tình trạng của đối phương, thế nhưng lại phát hiện ra người được gọi là anh hai này đã không có động tĩnh gì nữa.

“Chết tiệt. Tên khốn này vậy mà lại trực tiếp giết chết anh hai của chúng ta, thực lực của cậu ta quá mạnh rồi.”

“Làm sao có thể? Thực lực của anh hai mạnh như vậy, làm sao cậu ta có thể đối phó được?”

Mọi người đi đến trước mặt đối phương với ánh mắt không thể tin tưởng, không ngờ tất cả những điều này đều là sự thật.

Trần Bình không nhịn được thở dài một tiếng sau khi nhìn thấy những kẻ này đến làm phiền mình.

“Các người không cần phải tiếp tục né tránh làm gì, nếu như muốn tới tham gia náo nhiệt thì cứ trực tiếp tới là được rồi, cần gì phải ở chỗ này lãng phí thời gian làm gì chứ”.

Trần Bình liếc mắt nhìn về phía góc, anh luôn cảm thấy những người này quá ngu ngốc.

Những người đang núp trong bóng tối quan sát Trần Bình cũng có chút rối rắm, bọn họ liếc nhìn nhau, không ngờ thế mà bản thân lại bị Trần Bình phát hiện ra.

“Làm sao cậu có thể phát hiện ra tung tích của chúng tôi, rõ ràng tôi đã che giấu rất tốt?”

Một người đàn ông mặc đồ đen cứ thể xuất hiện trước mặt Trần Bình, trên khuôn mặt của ông ta lộ ra vẻ tức giận.

“Rốt cuộc thì cậu có thực lực như thế nào, sao lại có thể phát hiện ra tung tích của chúng tôi?”

Trần Bình không nhịn được lộ ra vẻ bất lực khi nhìn thấy một đám người mặc đồ đen đột ngột xuất hiện trước mặt mình, đám người này thật đúng là ngu ngốc.

Bọn họ cho rằng bản thân trốn trong bóng tối thì sẽ không bị người khác phát hiện, nhưng thật ra bọn họ chỉ che giấu đi bóng dáng của mình, không hề che giấu khí tức của mình.

Trần Bình không phải là kẻ ngốc, làm sao anh có thể không phân biệt ra khí tức của đám người này được?

Nhìn thấy tất cả những tên này xuất hiện trước mặt mình, Trần Bình không nhịn được nở nụ cười, lắc đầu một cách bất lực, rồi trực tiếp xoay người đi về nơi khác.

“Nếu như các người muốn đến làm phiền tôi, tôi vô cùng hoan nghênh, nhưng mà đừng có dùng cách lén lút như vậy, ông làm như vậy sẽ khiến cho tôi rất coi thường ông”

Trần Bình nói xong câu này thì giơ tay vẫy vẫy với đám người, ngay sau đó bọn họ lập tức mất đi ý thức, có mấy người ngã xuống đất.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trên khuôn mặt của tên thủ lĩnh lộ ra vẻ kinh hãi, không ngờ Trần Bình lại có thực lực cường đại như vậy, chỉ trong phút chốc đã có thể chế phục đám người dưới tay ông ta.

“Rốt cuộc cậu đã dùng loại yêu thuật gì? Sao cậu có thể lợi hại như vậy?”

Sau khi nhìn thấy thực lực cường đại của Trần Bình, đám người này hoàn toàn hoảng sợ, những người vốn dĩ muốn gây rắc rối cho Trần Bình cũng lộ ra vẻ rối rắm.

“Đi đi đi, ngay cả quân đoàn Bóng Tối cũng không có cách nào bắt được cậu ta, chẳng lẽ chúng ta còn có thể giải quyết cậu ta hay sao?”

"Xem ra lúc trước cậu ta vẫn luôn che giấu thực lực của bản thân, nếu không làm sao có thể dễ dàng giải quyết đám người của quân đoàn Bóng Tối như vậy?”.

Thủ lĩnh của quân đoàn Bóng Tối cũng lộ ra vẻ mặt rối rắm, ông ta không hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thậm chí ông ta còn không biết liệu bây giờ ông ta có thể đối phó được Trần Bình hay không.

“Với thủ đoạn của tôi, muốn giải quyết bọn họ là chuyện vô cùng dễ dàng, cho nên ông không cần phải ở lại đây lãng phí thời gian với tôi làm gì. Ông có gì muốn nói thì cứ nói thẳng ra đi, đừng ngại”.

“Tôi nghe nói các người là thành viên của quân đoàn Bóng Tối, nếu như đúng là như vậy, không bằng chúng ta vui vẻ giao lưu một chút.”

Không bao lâu sau Trần Bình đã tìm được một quán trà, cả hai cùng ngồi xuống. “Tự giới thiệu bản thân một chút, tôi tên là Tiền Đức Trọng, rất vui khi được gặp cậu ở đây.”

Vì đã quyết định phải trò chuyện thẳng thắn với Trần Bình, cho nên đương nhiên ông ta sẽ không nói thêm lời nào nữa, mà sẽ giao lưu với Trần Bình một cách cực kỳ đàng hoàng.

Yếu tố đầu tiên của việc giao lưu đó chính là cho biết thông tin thật của bản thân.

“Chắc hẳn ông cũng đã biết rất rõ tên của tôi rồi, tôi tên Trần Bình. Kể tiếp hẳn là ông có già muốn nói với tôi đúng không?”

Trần Bình cười nhấp một ngụm trà, trên khuôn mặt của anh mang theo một nụ cười cực kỳ sáng lạn, hiển nhiên là không muốn tiếp tục giao lưu với đối phương.

“Tôi hy vọng phần tiếp theo của cuộc trò chuyện của chúng ta sẽ là ông nói và tôi lắng nghe, mà không phải chỉ đơn thuần là ông lắng nghe tôi nói”

Trần Bình lên tiếng ra hiệu cho đối phương nói nhanh lên, thực ra anh cũng không hiểu biết nhiều lắm về quân đoàn Bóng Tối này, hay nói chính xác hơn là anh không hiểu rõ về toàn bộ sàn đấu sinh tử.

Nghe anh nói như vậy, trên khuôn mặt của Tiền Đức Trạng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, không nghĩ đến ông ta lại bị một thanh niên mới hai mươi mấy tuổi gây khó dễ.

“Nói cho cậu biết cũng không sao, quân đoàn Bóng Tối của chúng tôi chính là người đứng sau sàn đấu sinh tử.”

“Chính xác mà

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play