Thoáng một cái, các tông môn liền tranh cãi với nhau, bọn họ hận không thể lập tức cướp Cổ Nhạc Nhạc về tay.

Mà lúc này những người muốn đánh cược kia đều trợn tròn mắt, bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ, thiên phú của Cổ Nhạc Nhạc lại mạnh đến vậy.

Nếu như đối phương mở ra thiên phú bình thường thì còn được, nhưng rõ ràng thiên phú của cái tên này tuyệt đối không phải loại tầm thường.

Những tông môn kia đều không phải kẻ ngốc, bọn họ không có khả năng bỏ ra cái giá lớn thế để đi lấy lòng tên nhóc bình thường kia.

Đúng lúc này, Cổ Nhạc Nhạc không nói nhiều lời, quay đầu nhìn thoáng qua đám người nhàn rỗi không có chuyện gì làm kia.

"Không phải các người đánh cược với tôi à? Bây giờ có phải đã đến lúc thực hiện cam kết không?"

Cổ Nhạc Nhạc lập tức chỉ vào đống đồ bên cạnh bọn họ, không nhịn được mà lộ ra nụ cười xán lạn, đã vậy thì những thứ này toàn bộ đều thuộc về mình.

"Đồ gia truyền của các người coi như tôi thu nhận, có điều tôi nói thật, tôi cảm thấy những bảo bối gia truyền này cũng các người chẳng khiến tôi có hứng thú chút nào cả, có điều cầm đi bản phế phẩm thì cũng không tệ lắm."

Cổ Nhạc Nhạc không chỉ cầm hết đi tất cả đồ của bọn họ, thậm chí còn lên tiếng giễu cợt vài câu, đúng là làm người ta hận muốn chết."

Đám người kia thấy thiên phú của Cổ Nhạc Nhạc vào loại cực mạnh cũng không dám nói thêm gì, chỉ yên lặng thở dài một hơn, mặc cho đối phương lấy đi toàn bộ đồ của mình.

"Được lắm được lắm, đại ca, nếu đã thu đồ của chúng tôi thì nhận chúng tôi là đàn em đi!"

"Dù thế nào những vật này cũng là bảo vật gia truyền của chúng tôi, cậu cũng không thể xem thường nó, thực lực của nó không yếu đâu!"

Ai cũng anh một câu tôi một câu, chủ yếu là họ muốn đối phương nhận mình làm đàn em.

Đám người này đều hiểu rõ thực lực của bản thân khẳng định là không có cách nào được vào tông môn là người tu hành.

| Đã vậy, không bằng nắm bắt thời cơ đi lấy lòng thiên tài như Cổ Nhạc Nhạc này, nói không chừng mình còn có cơ hội đi theo thưởng thức rượu ngon.

Bọn họ hoàn toàn không có để ý tới việc trước đó mình đã đắc tội Cổ Nhạc Nhạc, bây giờ chỉ hận không thể trở thành bạn tốt với Cổ Nhạc Nhạc.

Cổ Nhạc Nhạc cũng cảm thấy thật kỳ quái, cậu nghĩ mãi không ra rốt cuộc đầu óc của đám người này chứa gì.

"Ngại quá, con người tôi không có thói quen nhận phế vật làm đàn em, nếu như các người thật muốn làm đàn em của tôi thì có thể suy tính trở thành người tu hành mạnh mẽ trước."

Nói xong, Cổ Nhạc Nhạc liền thu hồi đồ của bọn họ lại, vào trong cửa hàng, đồng thời từ chối những lời mua chuộc mình của đám người kia.

"Xin lỗi, tôi chỉ tới khảo nghiệm thiên phú chút tôi, cũng không có ý gì khác, với cả tôi cũng có sự phụ rồi, cho nên các người cũng đừng suy nghĩ nhiều thế"

Những lời này của Cổ Nhạc Nhạc vô cùng chân thành, cậu cũng không có ý muốn lừa gạt bất kỳ ai, chỉ đơn giản là muốn đám người kia chết tâm đi thôi.

Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi, không ngờ đối phương lại có sự phụ, đây đúng là quá lãng phí thời gian.

Những môn phái nhỏ kia đương nhiên là lựa chọn từ bỏ, mà những tông môn lớn thì khác, bọn họ vẫn tiếp tục muốn nói chuyện với đối phương.

"Cho dù cậu có sự phụ thì nhất định là không chuyên nghiệp như người của tông môn chúng tôi, cậu phải tin tổng môn chúng tôi có thể cho cậu một lộ trình tu hành hợp lý, đến lúc đó sẽ càng khiến cậu trở nên lợi hại hơn."

"Hay là xem Luyện Đan Tông chúng tôi đi? Tông môn chúng tôi làm ra đại đan dược kia, cậu phải tin đến chỗ chúng tôi thì chắc chắn sẽ có tiền đồ tốt đẹp."

Người của các tông môn lớn chen nhau giới thiệu, cho dù Cổ Nhạc Nhạc có từ chối, bọn họ vẫn không có nửa điểm muốn lùi bước, ngược lại còn càng ngày càng hăng.

Trên mặt Cổ Nhạc Nhạc lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, đám người này đúng là nhàm chán, hoàn toàn đúng là phiền gần chết!

"Xin lỗi, tôi thực sự không có suy nghĩ gì về phương diện này, nếu như các người muốn đến cửa hàng chúng tôi mua đồ thì tôi rất hoan nghênh, nhưng muốn thu nhận tôi làm đồ đệ hay gì đó thì tỉnh lại đi."

"Chủ của cửa hàng này chính là sư phụ của tôi, cho nên các người đừng có suy nghĩ chuyện gì khác."

Nói xong, Cổ Nhạc Nhạc lập tức quay người đi vào trong cửa hàng, để lại cho đám người một bóng lưng cực kỳ tiêu sái, dù sao cậu cũng không có ý định đi theo đảm tông môn này tu hành cái gì.

Đúng lúc này, cỗ máy kiểm tra thiên phú cho Cổ Nhạc Nhạc đột nhiên nổ tung, có lẽ cũng có chút không chịu được | loại thực lực mạnh mẽ này.

Cho nên sự thật chứng minh thực lực của Cổ Nhạc Nhạc tuyệt đối không đơn giản chỉ là màu vàng, thậm chí còn đạt tới tình trạng cực kỳ khủng bố.

Trần Bình không nói gì thêm, tất cả đều trong dự liệu của anh, anh biết rõ Cổ Nhạc Nhạc tuyệt đối không phải phế vật, thực lực của cậu mạnh vô cùng.

Nếu không vì thế thì trước kia anh cũng không chú ý tới Cổ Nhạc Nhạc, biểu hiện của cái tên này đúng là rất đột xuất.

Sau khi nghe được những lời kia, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ cẩn thận, bọn họ có chút tò mò nhìn Trần Bình một chút, không biết rốt cuộc Trần Bình là người thế nào.

Trần Bình thấy cả đám đều ngó chừng mình cũng không nhịn được mà thấy hơi xấu hổ, anh lập tức đi vào trong cửa hàng, không có ý định tiếp tục ở đây lãng phí thời gian.

Mà các tông môn lớn khác cũng không có ý muốn để ý tới anh, bọn họ cho rằng Trần Bình không phải người lợi hại gì, thậm chí còn cảm thấy Trần Bình là một kẻ bình thường thôi.

Dù sao cũng không nhìn ra được thực lực gì từ trên người Trần Bình, anh cũng chẳng có dáng vẻ của một người lợi hại.

Có lẽ đây đơn giản chỉ là người bình thường thôi.

Nghĩ đến đây, mọi người đều không nhịn được mà coi thường Trần Bình, nếu như Trần Bình thực sự là người có thực lực mạnh gì, khả năng sớm đã nghĩ trăm phương ngàn kể chứng minh mình rồi.

"Các anh em, tiếp theo chúng ta cùng hành động, tôi tin nhất định có thể thu thập được cái tên kia, không phải anh ta tự xưng mình rất lợi hại à? Vậy chúng ta liền cho Cổ Nhạc Nhạc biết, sư phụ của cậu ta cũng chỉ như vậy thôi!"

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play