Người vừa nói chuyện đúng là Khương Tư Phong, anh ta vòng một con đường, trên đường vừa đi vừa nghỉ, cuối cùng đi tới đây.

Trên đường đi anh ta còn gặp vài huynh đệ cùng chí hướng, mặc dù mối quan hệ thường ngày không tính là quá tốt, nhưng nếu có một đống huynh đệ làm bia đỡ đạn ở chỗ này thì tốt rồi.

Ý tưởng của Khương Tư Phong rất đơn giản, chính là muốn lợi dụng thật tốt đối phương. Tại một nơi nguy hiểm như thế này, nhất định phải có người đi dò đường.

"Mấy người khách không mời mà đến mau lập tức đi ra cho tôi, đây không phải là nơi mấy người có thể đến."

Thỏ xám hét to với vẻ mặt hung dữ, chẳng qua vì thỏ lớn lên trông rất đáng yêu, nên vốn dĩ cũng không có bất kỳ lực uy hiếp nào.

Nếu như là lời nói của một con mãnh thú lớn, có thể mấy người ở đây sẽ kiêng kị.

Thế nhưng nhìn con thỏ trước mặt giống y như mấy con vật nuôi, đương nhiên cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào. "Chà, tính cách của con thỏ nhỏ này cũng kiêu căng quá nha, cậu có tin tôi trực tiếp nướng cậu thành thịt thỏ ăn không?” "Đúng vậy đó, chúng tôi đã đói bụng rất lâu rồi, hay là cậu vào bụng chúng tôi nhé!" Tất cả mọi người anh một câu tôi một câu nói qua lại, Khương Tư Phong cũng đứng ở phía sau, không nói một lời. Anh ta cẩn thận nhìn xung quanh, muốn nhìn rõ xem nơi này có cái gì.

Nếu như không đoán sai, nơi này chính là cấm địa vực sâu rồi.

Trước bọn họ cũng nhìn thấy không ít huynh đệ tiến vào đây, sau đó mới phát hiện ra có một nơi thiên đường như vậy ở trong này. Các bạn nhớ ủng hộ T*amlinh*247.c*om nha!

Khương Tư Phong nghiêm túc nhìn đi nhìn lại, không nghĩ lại thấy được Trần Bình.

Trần Bình giống như đang sinh hoạt bình thường, thoải mái nằm trên ghế dài, thậm chí còn vắt chéo chân lên.

Nhìn cảnh này, trong lòng anh ta lập tức kích động.

"Bé thỏ con, cậu để cho tôi vào đi thôi, người đang nằm bên trong là bạn của tôi."

Muốn làm gì thì cũng phải đi vào trước mới được, ít nhất có thể lợi dụng Trần Bình để đi vào cũng tốt.

Nghe thế, thỏ xám có chút do dự, cậu suy nghĩ qua, cuối cùng vẫn quyết định cho đối phương đi vào.

Dù sao hiện tại mình đang có việc nhờ vả người ta, nếu như lại ngăn cản bạn của Trần Bình ở bên ngoài, sau đó Trần Bình tức giận, thì cậu cũng không thể hoàn thành chuyện kia.

Khương Tư Phong không nghĩ tới đối phương đồng ý sảng khoái như vậy để cho bọn họ tiến vào, trong nháy mắt lại hận Trần Bình thêm một chút.

Dù sao mình đều bị ngăn cản ở bên ngoài, mà Trần Bình lại có thể thoải mái nằm ở bên trong.

Sự đối xử chênh lệch này khiến anh ta cảm thấy rất không công bằng, sớm đã muốn giết Trần Bình thật nhanh rồi.

"Huynh đệ, không nghĩ tới cậu lại ở chỗ này đấy, chúng tôi còn ở lạc đường ở bên ngoài mãi, lại không biết tốc độ của cậu lại nhanh đến thế đấy?".

Khương Tư Phong cũng ra vẻ quen biết đi lên trước, cùng Trần Bình lên tiếng chào hỏi.

Thỏ xám nghiêm túc đi theo sau, muốn biết bọn họ có quen biết nhau thật không.

Vốn dựa theo suy nghĩ của Khương Tư Phong, Trần Bình coi như là không thể nào là bạn của mình, cũng sẽ theo bản năng đáp lại một câu. Nhớ đọc tiếp tại T*amlinh*247.c*om

Thế nhưng Trần Bình cũng không để ý tới anh ta, ngược lại còn tự mình và mình.

Vừa lúc đó, Sư Chấn Thiên cũng nhịn không được nữa lộ ra vẻ mặt khinh thường.

"Tại sao chúng tôi lại quen tên khốn kiếp như anh, chẳng lẽ chúng tôi có quan hệ rất thân thiết với anh hay sao?" Sư Chấn Thiên lạnh lùng nói lại.

Là một con yêu thú, thính lực của anh ta rất tốt, đối phương giả vờ là bạn của Trần Bình, thế nhưng đã bị Sư Chấn Thiên nghe rõ ràng.

"Lão đại, người này ở bên ngoài nói là bạn của cậu, cho nên mới vào đây một cách kiêu ngạo như vậy!”

Sư Chấn Thiên trực tiếp mở miệng, vạch trần đây hết tất cả.

Thỏ xám cũng không có nghĩ tới tên này vậy mà lại lừa gạt mình.

"Anh không hề thành thật, anh dám lừa gạt tôi!"

"Anh không biết lừa gạt chúng tôi sẽ có kết quả như thế nào đâu!" Con thỏ ở bên cạnh thỏ xám nói vọng đến.

Hiện tại cậu không có đủ thực lực, thế nhưng một khi Truyền Tống Trận được mở ra, tất cả sẽ thay đổi.

Thỏ xám vẫn khá tin tưởng vào thực lực hiện tại của mình, ít nhất tại thời kì hoàng kim cũng có thể tiện tay bóp chết Khương Tư Phong.

Qua nhiều năm như vậy trải qua không biết bao nhiêu ngưng đọng, thực lực của cậu cũng sẽ bị hao mòn.

Trong đó có một đệ tử nhịn không được đứng ra đây chỉ trích Trần Bình.

Cậu ta thấy Trần Bình chính là một người bình thường mà thôi, cùng lắm thì thực lực hơi mạnh một chút, nhưng đó cũng không phải là lý do để anh nhận được nhiều ưu đãi như vậy.

Người mới mà đã có thể kiêu ngạo như vậy, nhất định là ỷ vào có người đứng đằng sau.

Vì vậy cậu ta suy đoán, người này có lẽ chính là một nhân vật nhỏ bé trong tông môn.

Mà bọn họ, những người có thể tới tham gia lịch luyện, ai mà không phải là người nổi bật trong tông môn chứ?

Có phạm sai lầm gì, trở lại trong tông môn cũng chắc là sẽ không bị phê bình răn dạy, dù sao mình cũng là một người lợi hại.

Đến lúc đó coi như là giết Trần Bình, đó cũng là đao kiếm không có mắt, ai biết tại thời điểm chiến đấu sẽ phát sinh cái gì đây?

Nhìn thấy mâu thuẫn đang hết sức căng thẳng, Khương Tư Phong cũng nhịn không được vỗ tay điên cuồng trong nội tâm, hóa ra đám người kia so với suy nghĩ của mình còn kiêu ngạo hơn nhiều.

Bản thân chẳng qua chỉ nâng lên một chút mâu thuẫn mà thôi, mọi người cũng đã như ước nguyện của anh ta mà náo loạn lên. Khương Tư Phong cố ý giả bộ như rất ủy khuất, ở bên cạnh ngăn cản mọi người, anh ta cũng không muốn làm người xấu.

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play