*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Còn có đây là đan dược khôi phục vết thương, các con lấy đi tạm thời phân phát một chút"
.COM Trần Bình tùy tiện lên tiếng, đưa những đan dược này ra ngoài.
Cậu nhóc này dường như cũng không cảm thấy kinh ngạc, cầm đan dược quay người rời đi.
Một giây sau, Cửu Giới liền sợ đến ngây người. Hai
Anh ta cũng đứng lặng một bên như vậy, không nói một lời, không biết rốt cuộc mình nên nói cái gì.
Cửu Giới cảm giác tam quan của mình đều bị hủy rồi.
| Chẳng lẽ đan dược bây giờ mất giá đến thế sao?
Vừa rồi anh ta rất tán thưởng viên đan dược trong tay Trần Bình, thứ đồ này tuyệt đối có giá
trị không nhỏ, nhưng bây giờ anh tiện tay là có thể vung ra mấy nghìn viên, thậm chí còn nói dùng hết thì lại đến lấy.
Thế giới này bị sao vậy?
Sư Chấn Thiên yên lặng đứng ở bên cạnh nhìn đối phương, nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Cửu Giới, anh ta không nhịn được đắc ý cười.
"Lão đại, bên tôi cũng cần chút đan dược."
Sư Chấn Thiên cố ý lên tiếng, tìm Trần Bình hỏi chút đan dược.
Trần Bình cũng không từ chối, lại tiện tay lấy từ trong ngực ra một chiếc nhẫn.
"Thứ anh muốn đều ở bên trong, đừng dùng keo kiệt quá, lộ ra dáng vẻ nghèo rớt của chúng ta." amlinh247.com
Trần Bình không nhịn được nhấn mạnh một câu.
Anh sợ cái tên này làm gì cũng bủn xỉn tiết kiệm, để cho nhóm yêu thú kia cảm thấy mình rất nghèo.
| Nghe vậy, Sư Chấn Thiên không nhịn được cười, cho tới bây giờ anh ta cũng không có keo kiệt, coi nhưng viên đan dược này là đường đậu, ra viên nào tóm viên đó.
Anh ta chỉ làm thế với đám người không quen biết kia thôi.
| Cửu Giới thấy cảnh này, liền nuốt một ngụm nước bọt.
Trong lòng anh ta rất rõ ràng, Trần Bình nhìn không giống kẻ khoác lác.
Sự thật chứng minh giống như những gì mình nhìn thấy vậy, đối phương thực sự lấy ra mấy nghìn viên đan dược.
| "Đạn dược của anh còn có thể sản xuất hàng loạt à?"
Cuối cùng anh ta không nhịn được, tiến lên hỏi Trần Bình một câu.
Nghe vậy, Trần Bình bật cười.
"Sao? Chẳng lẽ anh không thể tưởng tượng nồi à?"
Trần Bình ra vẻ đương nhiên, vốn không có nửa điểm quan tâm tới những viên đan dược này.
"Nếu như anh muốn hợp tác với chúng tôi thì đi theo đội ngũ này lên đường đi." Trần Bình chỉ vào đội ngũ đang chuẩn bị xuất phát phía trước.
Anh tương đối có lòng tin với Cửu Giới, biết đối phương không phải kẻ xấu gì.
Mà đội ngũ kia do Diệp Phàm dẫn đầu, cho nên Trần Bình cũng tin tưởng, nếu đối phương muốn làm chuyện bậy bạ gì, cũng tuyệt đối không có khả năng thực hiện mục đích này.
| Nghe Trần Bình nói vậy, Cửu Giới có chút xoắn xuýt.
Thật ra anh ta muốn ở chung chỗ với Trần Bình.
| Thế nhưng không ngờ, đối phương lại sắp xếp mình ở chung với những người khác.
Có điều, nếu Trần Bình đã ra quyết định, anh | ta được nhiên sẽ không nói gì thêm.
| "Không thành vấn đề, vậy coi như tôi đi theo | bọn họ trải chút sự đời."
| Sau khi nói xong, anh ta trực tiếp đi theo Diệp Phàm.
Trần Bình đương nhiên cũng không nói gì thêm, tiếp theo đây anh còn rất nhiều chuyện phải làm, đương nhiên không thể nào chiếu cố tới đối phương được.
"Sư Chấn Thiên, anh dẫn người của anh tiếp tục hành động, tôi muốn đến đại lục Cổ Chước một chuyến."
Trần Bình nói xong thì lập tức muốn rời đi,