*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh ta không nghĩ đến người bên cạnh Trần Bình lại có thực lực cường đại như thế, hiện tại chú Vương chính là chỗ dựa sau cùng của Lâm Phi Vũ.

Bây giờ chú Vương đã bị người ta đánh thành dáng vẻ kia.

Anh ta đâu còn dám nói thêm một câu nào nữa.

Lâm Phi Vũ hoảng sợ nhìn qua Trần Bình, sau đó anh ta vội vàng hấp tấp chạy trốn.

Đám hộ vệ kia cũng hoảng hốt chạy trốn, đồng thời cũng không quên kéo chú Vương từ trong bức tường ra.

Nhìn thấy bọn họ chạy trối chết, Trần Bình và Sư Chấn Thiên nhìn nhau cười một tiếng.

Thực lực của đám người này quả thật không tệ, nhưng muốn đấu với anh thì vẫn còn hơi non và xanh.

Không nói đến những chuyện khác, chỉ nói đến nguồn đan dược vô cùng vô tận, Trần Bình cũng có thể khiến cho bọn họ mệt bở hơi tai.

Đúng vào lúc này đột nhiên có một bóng người đi đến trước mặt Trần Bình, đưa cho Trần Bình một bức thư.

Trần Bình có chút cần thận nhìn qua đối phương, sau khi xác nhận ông ta không có địch ý gì thì anh mới nhận phong thư.

Trong lòng của anh rất rõ ràng, người này là đến đưa tin thay cho một nhân vật lớn nào đó.

Sau khi Ảnh Từ đưa cho Trần Bình một bức thư thì trong chớp mắt đã biến mất khỏi đó.

Động tác của ông ta rất nhanh, hoàn toàn giống như chưa từng xuất hiện.

Trần Bình cũng không nghĩ đến lại có người sẽ dùng phương thức như thế thông báo cho chính mình.

Hình như những người ở đây cũng không có chút phản ứng nào, nhìn dáng vẻ của bọn họ thì chắc hẳn không ai chú ý đến Ảnh Từ.

Sư Chấn Thiên có chút cần thận nhìn thoáng qua phương hướng rời đi của đối phương.

“Lão đại, người này nhìn qua khá thần bí”

Anh ta đương nhiên cũng chú ý đến sự tồn tại của Ảnh Tử, chẳng qua là không quá so đo nhiều như thế.

Đối với Trần Bình mà nói, anh ta không chút lo lắng, thực lực của Trần Bình rất cường đại, cơ bản không phải là người mà kẻ thông thường có thể ứng phó được.

Làm xong mọi chuyện, Trần Bình cũng không để ý đến Cổ Tiêu Thi có đi theo sau mình hay không, trực tiếp dẫn Sư Chấn Thiên về khách sạn.

Chờ đến nơi an toàn thì Trần Bình mới mờ bức thư kia ra.

Nội dung trong bức thư này tương đối đơn giản, ý tứ đại khái chính là thành chủ muốn gặp mặt anh một lần.

Trong đấy còn tỏ thái độ mình tuyệt đối không thích một nhà Lâm Phi Vũ.

Đọc được những tin tức này, Trần Bình cũng cảm thấy có chút thú vị.

Vốn dĩ anh cũng đang nghĩ, đám người Lâm Phi Vũ làm xằng làm bậy như thế, chẳng lẽ không ai quản được ư? Hiện tại xem ra người thành chủ này cũng có rất nhiều nỗi niềm khó nói? Thời gian mà đối phương hẹn gặp chính là

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play