*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhưng bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng, Trần Bình vốn chẳng nổi tiếng gì ở cái đất Thượng Kinh này.
Vì vậy, việc nghe ngóng thông tin của Trần Bình ở Thượng Kinh là vô cùng khó khăn.
Ngay cả Mễ Lạp trông rất giống một cô gái ngoan, nhưng thực tế còn khủng khiếp hơn cái đám tiểu ma vương hại đời kia, danh tiếng còn lớn hơn cả Trần Bình.
Đám người Đan Tông rất nhanh đã đại khái điều tra được một số tin tức nội tình.
Nhưng mấy cái gọi là tin tức này cũng đều là do Trần Bình có ý tuồn ra ngoài.
Trưởng lão của Đan Tông vui mừng khôn xiết vội vã quay trở lại động phủ của bọn họ, báo cáo tình hình cho Đan Đồ Từ.
Vì muốn nghe ngóng được những nguồn thông tin này, ông ta đã tốn không ít tinh lực.
"Tông chủ, tôi đã thành công làm rõ được toàn bộ những chuyện này!" Ông ta vội vã nói hết những thông tin mà mình biết được ra.
Những người khác cũng ánh mắt sáng long lanh mà nhìn ông ta chăm chú, đợi chờ được vén lên bức màn bí ẩn của Trần Bình.
"Tên này căn bản không phải người của môn phái nào cả, cậu ta chẳng qua chỉ là một tên tu hành nửa vời mà thôi!" "Hơn nữa, cậu ta ở trong thế tục có người bình thường là người thân, điểm này chắc chắn sẽ là điểm yếu của bọn họ!" Ông ta nói xong những lời này, sau đó bắt một người phụ nữ từ bên cạnh ra.
Đây chính là người nhà mà ông ta tiện tay bắt theo sau khi nghe ngóng được một phần thông tin.
Bây giờ tin tức đã được lan truyền rộng rãi, tuy nói phần lớn tin tức mà ông ta nghe ngóng được đều là những thông tin mà Trần Bình đã cho phép ông ta biết, nhưng có khi vận may khó tránh khỏi đã cho ông ta biết được một số nội dung khác, chẳng hạn như người phụ nữ đã bị bắt về này.
Vốn dĩ ông ta không biết rõ mối quan hệ giữa Trần Bình và người phụ nữ này, nhưng ông ta nghe nói, người phụ nữ này vô cùng kiêu ngạo, đi đâu cũng nói những chuyện liên quan đến Trần Bình.
Người phụ nữ này chính là Dương Quế Lan.
Dương Quế Lan sau khi đắc tội với Trần Bình cũng cảm thấy rất ngượng ngùng, sợ rằng Trần Bình sẽ đuổi mình ra khỏi nhà.
Hơn nữa nghe nói tên Lưu Hoàng Trạch đó đã đọa vào ma đạo, trở thành một ma đầu giết người không chớp mắt.
Dương Quế Lan vô cùng hoảng sợ.
Bà ta hận không thể quỳ xuống trước mặt Trần Bình, bù đắp sai lầm lúc đó của bản thân.
Thậm chí ngay cả chồng và con gái cũng chẳng thèm quan tâm đến bà ta.
Mấy ngày nay tâm trạng của Dương Quế Lan vô cùng tồi tệ, vì tránh đề bị Trần Bình đuổi đi, bà ta không còn cách nào khác ngoài việc đi râu rao khen ngợi con rề mình khắp các chợ bán thức ăn hoặc công viên.
Ban đầu, mọi người đều rất quan tâm đến vấn đề này, đều rất muốn biết con gái và con rể của bà ta rốt cuộc là như thế nào.
Nhưng Dương Quế Lan sau đó càng nói
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT