*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, vậy coi như không còn kịp rồi.
Cho nên những chuyện khác, tôi sẽ tiếp tục an bài.
Trần Bình nhanh chóng lôi kéo Uất Trì Luyện Thiết, hai người lén lút đi thương lượng.
Trần Bình và ông ta nói một chút về việc bán ra và đấu giá đan dược.
Không thể không nói, Uất Trì Luyện Thiết quả nhiên giống như thần vậy.
Ông ta nhanh chóng nắm giữa được một loạt những điều này, thậm chí càng thêm cần thận.
Đối với Uất Trì Luyện Thiết, Trần Bình vô cùng hài lòng.
Nếu như tiếp sau không có vấn đề gì đột ngột xảy ra, những đan dược mà anh luyện chế, sẽ thông qua Luyện Khí Tông bán ra.
Trần Bình lấy ra một ít đan dược để tăng sức lực, đối phương muốn chiếm cứ Luyện Khí Tông, vậy thì anh sớm chiếm thành của mình trước.
Làm xong xuôi hết cả, Trần Bình cũng lấy một tờ giấy nhỏ trong tay một đệ tử.
"Tôi cảm thấy mấy thứ này giống như là đồ tuyên truyền lừa gạt...
còn nữa, mọi người tuyệt đối đừng tin vào tờ giấy kiểu này và app!" Trần Bình nhìn nội dung trên tờ giấy, không thể không nói, đúng là cực kỳ kích thích tâm lý.
Thế nhưng anh biết rõ, đây đều là giả.
Cái tờ giấy nhỏ này chẳng qua là âm mưu quỷ kế của người bên Đan Tông.
Bọn họ muốn mượn vật này để ngăn cách hai giáo phái.
Ý nghĩ của bọn họ quá ngây thơ, cảm thấy chỉ cần tách hai thế lực này ra, nhất định sẽ có thể thuận thế trộm chuông, trực tiếp len lên, tìm một cái tông môn đáng tin khác.
"Đúng rồi, giới thiệu với cậu một chút, đây là đại đệ tử của Luyện Khí Tông chúng ta, tên Đúng lúc này, Uất Trì Luyện Thiết đột nhiên kéo một người đàn ông đứng bên cạnh ra.
Ông ta có chút ngượng ngừng giới thiệu với Trần Bình.
Thật ra thì vốn ông ta cũng không muốn cho Ngô Hưng Khôn ra sân, chỉ là ông ta đã phát hiện Ngô Hưng Không ở một bên nghe trộm.
Ông ta rõ ràng là không muốn xử lý đối phương thế nào, càng không rõ rốt cuộc ông ta nên làm gì.
Cho nên giới thiệu thực ra là muốn Trần Bình giải quyết thay.
Tên đàn ông kia cũng ra dáng lắm, gương mặt có mấy phần anh tuấn.
Nhưng cả người anh ta nhìn có chút quái dị, nhìn qua có vẻ quả ẻo lả.
Rõ ràng là một chàng trai đương độ thanh xuân trẻ tuổi, nên phải ăn mặc khí thế một chút.
Thực sự mà không được thì vẫn có thể mặc chế phục của tông môn.
Những bộ quần áo của tông môn cũng được làm cực kỳ đẹp đếẽ, ít nhất thì Trần Bình cho là vậy.
Thế nhưng cái tên này không mặc chế phục, mà mặc một chiếc không biết là quần hay váy.
Tạo hình cá nhân anh ta cứ như là một nghệ thuật gia cực kỳ lợi hại, dường như có thể tùy
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT