*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Con gái con sao thế, có phải là mắt của con có chút không thoải mái hay không? Có cần đi vào trong nghỉ ngơi một chút không?" Úy Trì Luyện Thiết mỡ miệng hỏi với vẻ quan tâm, đối với ông ta thì tình hình sức khỏe của con gái là quan trọng nhất.

Ông ta vừa dứt lời thì sắc mặt của Úy Trì Văn Thanh cũng thay đổi.

Úy Trì Luyện Thiết nhìn thấy vẻ mặt của con gái mình thì cũng biết mình làm không đúng.

Đột nhiên ông ta hiểu ra được đối phương đang muốn nói gì.

Rõ ràng con gái đang nhắc mình đừng nói lung tung đây mà.

"Con gái yên tâm đi, cha sẽ không nói lung tung, chắc chắn sẽ không làm cho con khó xử đâu."

Úy Trì Luyện Thiết nói xong thì còn đắc ý mà nháy mắt với Úy Trì Văn Thanh.

Cô ta nghe được những lời này thì cảm giác như mình sắp tức chết mất.

Lúc đầu ý của Úy Trì Văn Thanh là để cho cha mình nhân dịp này mà cầu hơn, không ngờ cha mình lại hiểu sai hoàn toàn.

Rơi vào đường cùng nên Úy Trì Văn Thanh chỉ có thể giấu những chuyện này vào lòng.

Rất nhanh sau đó mọi người đã đi tới phòng khách, Trần Bình có rất nhiều điều muốn nói với bọn họ.

Anh thấy dáng vẻ mệt mỏi của Úy Trì Luyện Thiết thì lấy một viên đan dược từ trong túi ra rồi đưa cho ông ta.

"Uống viên đan dược này vào, uống xong sẽ dễ chịu hơn nhiều."

Trần Bình mỉm cười rồi nói.

Đan dược này có tác dụng chữa thương, sau khi ăn xong thì vết thương cơ thể của đối phương sẽ đỡ hơn rất là nhiều.

Úy Trì Luyện Thiết nghe anh nói thế thì nhìn Úy Trì Văn Thanh rồi nuốt viên đan dược xuống mà chẳng hề có chút do dự.

Úy Trì Văn Thanh nhìn thấy động tác này của cha mình thì vô cùng cảm động.

Rõ ràng ngoại trừ tin tưởng Trần Bình thì phần nhiều là vì cha tin tường vào mình.

Đây cũng là một loại tán thành đối với người đàn ông mà mình chọn.

Loại cảm giác này khiến cho Úy Trì Văn Thanh rất vui.

Cô ta hận không thể đứng bên cạnh Trần Bình rồi cùng anh nhìn về phía cha mình với vẻ kiêu ngạo.

Chỉ là Úy Trì Văn Thanh biết rõ rằng mình còn chưa có tư cách đó.

"Tông chủ biết bao nhiêu về chuyện tông môn ẩn thế?" Trần Bình nhìn thấy đối phương ăn viên đan dược kia vào thì cất lời hỏi thẳng.

Anh hiều rằng dường như đối phương không quá hiểu về tông môn ẩn thế.

Mà lại lần này gặp phải nguy hiểm nghiêm trọng như thế cũng chẳng có cách nào mà đối phó với Đan Tông.

Câu hỏi của Trần Bình khiến cho Úy Trì Luyện Thiết trỡ nên im lặng.

Ông ta biết rằng tin tức mà mình biết không nhiều.

"Tôi chỉ biết tông môn ẩn thế này đều vô cùng ác độc, bọn họ muốn chiếm đóng địa bàn

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play