*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khí tức của con yêu thú đó đang run rẩy không ngừng, như là gặp phải kẻ địch vô cùng khó đối phó vậy.
Trần Bình nhìn thấy cảnh này thì biết rằng nguyên khí của anh có thể nuốt chửng được đối phương.
Ngay lúc anh đang định nuốt chửng khí tức này thì đột nhiên tháp Thông Thiên phát tín hiệu cho Trần Bình.
Dường như tháp Thông Thiên rất có hứng thú với thứ này.
Trần Bình suy nghĩ một chút rồi dùng nguyên lực quấn lấy khí tức mà mang nó đi.
Nếu như tháp Thông Thiên đã muốn khí tức này thì anh cũng sẽ không từ chối đối phương.
Quả nhiên, Trần Bình vừa mang khí tức này đi thì trong tháp Thông Thiên lại xuất hiện thêm một khí tức của yêu thú ngay lập tức.
Hai luồng khí tức hợp lại làm một, trở thành một khí tức vô cùng mạnh.
Khí tức này không ngừng quay trong quanh tháp Thông Thiên, nhìn như là đang chơi đùa với đối phương vậy.
Trần Bình nhìn thoáng qua Phó Nhị Đại, anh cũng không có ý định muốn giúp đỡ anh ta.
Người này quá ngông cuồng, hơn nữa nhìn rất muốn đánh.
Anh không muốn ra tay giúp đỡ một kẻ đáng ăn đòn nhưu thế.
Đương nhiên Phó Nhị Đại không có để chuyện này ở trong lòng, thậm chí anh ta còn không thể cảm ứng được khí tức của yêu thú kia! Tu vi của Phó Nhị Đại rất thấp, chẳng hề giống như người tu hành gì cả.
Mặc dù khí tức kia có hơi mãnh liệt nhưng khi đi tới đan điền của anh ta thì rất dễ ẩn núp.
Cho nên anh ta không cảm nhận được sự tồn tại của đối phương cũng là bình thường.
Phó Nhị Đại cho rằng những gì mà con bạch tuộc kia vừa làm chỉ là không cam lòng nên hò hét mà thôi.
Nếu như bạch tuộc thật sự muốn làm gì đó với mình thì không thể nào bỏ mặc ba người kia mà rỡi đi.
Phó Nhị Đại liếc qua Trần Bình và Bạch Kim Ngân một cái, trong ánh mắt anh ta hiện lên sự ghen ty.
Hai người kia mạnh đến thế mà lúc nguy hiểm như thế này cũng không bằng lòng đứng ra bảo vệ mình.
Nếu như không phải do anh ta cái khó ló cái khôn, khuyên bạch tuộc rút lui thì chỉ sợ rằng bây giờ đã không còn tồn tại trên thế giới này nữa rồi.
Phó Nhị Đại suy nghĩ một chút rồi quyết định đi tìm hiểu tin tức về thân phận của Trần Bình và Bạch Kim Ngân, đến lúc đó nhất định phải tìm bọn họ gây chuyện mới được.
Ở cái hòn đảo chim cũng chẳng thèm j này thì anh ta không hề có năng lực gì để đối phó hai người họ.
Chỉ khi nào về tới đất liên thì mới là địa bàn của anh ta.
Hai người đó cho dù có mạnh mẽ, có ngang ngược tới đâu đi nữa cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Rất nhanh máy bay đã đi tới hòn đảo Tây Hải.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT